Chương 111-112

2K 111 0
                                    

Chương 111 : Căn cứ nhỏ (1)

Edit: Pethuong

Beta: Sakura

Ở phía bên kia chân núi Đại Sơn có một đoàn người đang đi bộ họ vừa đi vừa phân tích vị trí.

Bạch Thất cầm trên tay tấm bản đồ , nhưng trên bản đồ không có nói chi tiết về ngọn núi này . Mà chỉ vẽ sơ một số con đường và thôn xóm thôi.

Bọn họ đành đi theo phương hướng của mặt trời mà phán đoán vị trí đóng quân của quân đội .

“Không có xe thật là không tốt ,chúng ta phải đi bộ .”

“Cậu nói nhảm vậy, trong đây cậu là người đi nhanh nhất.”

” Đội trưởng Hồ, tại sao anh luôn nhắm vào tôi ! ”

” Haha , ai kêu cậu đáng yêu , ai kêu tôi luôn tốt với cậu .”

Mặt trời dần dần ngã về phía tây , bóng của đoàn người kéo dài trên mặt đất .

Tuy nhiên , dù mọi người không có xe nhưng không một ai có ý kiến, tất cả đều là vật ngoài thân, miễn sao mọi người bên nhau không thiếu một ai là tốt rồi .

Mọi người vẫn hào hứng đi về phía trước , nhưng họ càng đi càng thấy nóng, càng đi càng thấy hoang vu …

Đi khoảng chừng hai tiếng nhưng vẫn không thấy có một bóng người nào .

Hồ Hạo Thiên dùng ống dòm nhin về phía trước , rồi nói với Lưu Binh : ” Cậu đi lên phía trước dò xét thử xem.”

Lưu Binh : ” Hồ đội, anh nhìn thấy cái gì à?”

Hồ Hạo Thiên buông ống dòm xuống: ” Tôi không nhìn thấy gì cả , nhưng trong lòng cảm thấy chút không ổn, nên mới nói cậu lên phía trước xem thử .”

Lưu Binh : “……”

Cho rằng mọi chuyện đều nằm trong tay lãnh đạo đâu rồi !

Tuy nhiên đây là vấn đề chỗ ở qua đêm cho mọi người thì Lưu Bình rất tình nguyện chạy về phía trước .

Còn những người khác từ từ châm rãi đi về phía trước

Phan Hiểu Huyên bắt đầu dò xét trong không gian của mình một chút, rồi nói với mọi người : ” Ở đây tôi chỉ có hai cái lều, tất cả mọi thứ đều nằm trong xe hết rồi , nếu không tìm được chỗ ngủ , mọi người phải chen chúc với nhau thôi.”

Bây giờ nguyên đội có tới mười một người , mà chỉ có hai cái lều quả thật không đủ.

Dù chen nhau ngồi ,hay đứng.

Chen thế nào …

Cũng không đủ.

Hơn nữa bây giờ đang ở ngoài có Zombie chạy đầy đường, mặc dù có phòng bị như thế nào cũng không ổn.

Bạch Thất cầm bản đồ trên tay nhìn kĩ hơn : “Nếu chúng ta không đi sai phương hường , thì chắc sẽ có thôn xóm gần đây.”

La Tự Cường lấy tay che mắt nhìn lên mặt trời : ” Mọi người nói xem, có khả năng mặt trời mọc hướng tây lặn ở hướng đông không?”

(P1) Tận Thế Song Sủng - Bạch Tiểu TrinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ