Ánh nắng mùa hạ xuyên qua lớp màn dày, vươn trên đôi mắt nhắm nghiền của người đàn ông 30 tuổi. Ở cái độ tuổi này trong giới giải trí, không tính là lão làng, cũng chẳng thể nói là tiểu thịt tươi, Chu Nhất Long đột phá, nổi tiếng sau một bộ phim chiếu mạng. Nhiều người cho rằng, vài tháng sau anh sẽ lại chìm nghỉm giữa rừng ngôi sao mới xuất hiện, nhưng anh đã minh chứng điều ngược lại.
Chu Nhất Long khẽ mở mắt, dường như anh vừa mơ, về khoảng thời gian Trấn Hồn còn đang quay dang dở. Anh gặp được một người, cậu trai nhỏ hơn anh hai tuổi nhưng lại cách cả một thế hệ.
Và, như một lẽ thường tình, họ yêu nhau.
Song, tình yêu vốn chưa bao giờ là dễ dàng, tình yêu trong giới giải trí càng vướn phải muôn vàn khó khăn. Huống hồ, cái thứ tình cảm bọn họ dành cho nhau thậm chí người ta còn xem đó là bệnh hoạn.
Chu Nhất Long vẫn nhớ rõ vẻ mặt của Bạch Vũ khi anh nói lời chia tay, lần đầu tiên trong suốt một thời gian dài ở cạnh nhau, anh không hiểu Bạch Vũ đang nghĩ điều gì. Anh đã thử tưởng tượng ra vô số viễn cảnh, rằng Bạch Vũ sẽ kinh ngạc, sẽ chất vấn anh đưa ra một lý do. Nhưng không, cậu im lặng, cũng chẳng thể hiện gì trên gương mặt. Cũng chẳng hề nói với anh một lời nào, cứ như thế lặng lẽ rời đi.
Buổi chiều hôm đó, nắng cũng trở nên nhạt nhòa, hai con người, một mối tình, kết thúc.
Không phải Bạch Vũ không muốn hỏi rõ lý do, nhưng hỏi được rồi thì sao. Người ta muốn ra đi thì sẽ có một vạn lý do để rời bỏ bạn, người ta muốn ở lại thì chỉ cần một lý do thôi họ cũng sẽ ở lại.
Cậu quay về căn hộ hai người từng sống chung, thu dọn đồ đạc, ngày đó đến một chiếc vali, hiện tại đi cũng không hơn không kém. Bạch Vũ tự hỏi bản thân, có nên len lén lấy một vật gì đó của Long ca về không, để khi nhung nhớ vô ngàn có thể nhìn an ủi. Tự hỏi rồi cũng tự bác bỏ, thôi vậy.
Cậu đẩy vali đến cửa, thở dài một đoạn, "Ca Ca, anh làm em đau lòng quá."
Bạch Vũ quay trở lại căn hộ nhỏ của mình, cũng một thời gian rồi nơi này không có ở, tuy định kỳ vẫn có người đến dọn dẹp nhưng chẳng hiểu vì sao cậu lại cảm thấy có chút xa lạ vô hình. Bất quá, trước lạ sau quen vậy, cậu tự an ủi mình như thế.
Bạch Vũ đi thẳng vào phòng ngủ, thả mình xuống chiếc giường, tự hỏi xem mình nên làm gì. À, gọi cho trợ lý trước.
"Này em, lịch trình ngày mai của anh có những gì vậy?" - Cũng như bao người khác, cậu chọn công việc để quên đi nỗi niềm riêng. Nhưng, câu nói vô tình của trợ lý lọt vào tai lại như chế giễu
''Chẳng phải anh đã xin nghỉ hai tuần để nghỉ ngơi với Chu lão sư sao, cho nên anh yên tâm, em đã sắp xếp cả rồi. Sẽ không làm phiền hai người đâu hahaha"
Tiếng cười giòn tan, lòng Bạch Vũ đắng chát, chỉ có thể trả lời: "Thế à, anh biết rồi, cảm ơn em"
Thế là rảnh rỗi, tưởng như sẽ có một khoảng thời gian vui vẻ, bỗng chống hóa hư không.
So với trợ lý của Bạch Vũ, tiểu trợ lý của Chu Nhất Long lại nhạy cảm hơn, mơ hồ nhận ra boss nhà mình tâm trạng không ổn. Cô len lén liên hệ với đồng minh nhà bên, tiếc rằng đồng đội heo chẳng giúp được gì. Bẵng đi vài ngày, Chu Nhất Long nhận được lời mời tham gia một chương trình thực tế, toan từ chối lại nhớ ra Bạch Vũ là khách mời cố định của chương trình. Lại nhớ tới tâm nguyện nho nhỏ của fan, muốn một lần nữa nhìn hai người bọn họ cùng xuất hiện. Vì sao Chu Nhất Long lại biết tâm nguyện này ư? Đương nhiên là người nào đó nói cho anh biết, thật ra anh dám chắc đây cũng là tâm nguyện của ai kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Chu Bạch ] 30 Days
FanfictionXin chào, tôi đã ấp ủ một bộ truyện về Chu Nhất Long và Bạch Vũ đã lâu nhưng vẫn chưa có ý tưởng nào để thành văn. May mắn lụm được 30 Days Challenge của nhà Fleur de Cerisier nên tôi triển luôn. Tuy là đồng nhân Chu Bạch, nhưng rất mong mọi người...