Chương 36: Phong ấn

451 30 6
                                    

Ngày hôm sau, sau khi đoàn sứ thần Lục Chỉ rời đi,Nguyên đế một lần nữa lại phải gác lại cuộc sống thư nhàn mà cai quản triều chính, lấy lý do trợ giúp Hoàng đế khi bệnh tình Hoàng Hậu nguy kịch.

Thực chất Quân Trần đã ngay lập tức rời kinh đô trong đêm sau cuộc nói chuyện với đại sư Đam Minh,hắn dùng bảo mã cùng vài thân vệ phóng nhanh về phía Ninh An.
Ngựa phi trong đêm liên tục, chỉ dừng lại một chút cho ngựa uống nước ăn chút cỏ, rồi lại gấp rút lên đường .

Tới chùa Thiên Phúc cũng đã là gần trưa hôm sau, Quân Trần đưa cho tăng sĩ chấp chưởng dưới đại sư Đạt La một phong thư từ đại sư Đam Minh, tăng sĩ dẫn Quân Trần lên tận cùng Tháp Ngọc ở đỉnh núi. Lại đi vào chính giữa Tháp Ngọc , nơi đài sen đá ngọc tọa lạc:
- Hoàng thượng , chính giữa đài sen Tháp Ngọc này chính là thứ Hoàng thượng muốn tìm. Về phần có lấy được ra không hay bằng cách nào trong thư đại sư cũng không chỉ rõ. Nếu Hoàng thượng cần gì, xin hãy phân phó lão nạp.

Quân Trần gật đầu ra hiệu cho tăng sĩ lui ra, một mình tiến về phía chính giữa đài sen Ngọc .
Đài sen tạo thành từ một loại đá trong như ngọc bích, không biết do tự nhiên bào mòn bao lâu mà thành dáng hình một đài sen. Chính giữa có một khối đá hình một bông sen chưa nở, nụ sen e ấp, các cánh có gờ phân tách rõ rệt thành năm phần.

Quân Trần nhớ rõ lời đại sư Đam Minh nói tối hôm đó :

Sách cổ ghi lại, bảo vật trấn giữ tại núi Thiên Phúc thực chất là phong ấn một phách của Phượng Hoàng, đó chính là một chiếc lông vũ dài nhất trên thân Phượng Hoàng biến thành. Khi Phượng Hoàng niết bàn hóa thành núi ngọc sửa chữa Long Mạch, chiếc lông vũ này bị phong ấn trong đá ngọc bích hình nụ sen. Nghi thức Huyết Long chính là thử xem huyết mạch đế vương có phải là Thần Long truyền thừa tái thế hay không .
Đài sen và nụ sen chung nguyên một khối, nếu huyết mạch chân chính Thần Long,chỉ cần rót máu đầu tim đủ để cánh sen hé mở, sẽ lấy được viên ngọc chứa một phách kia của Phượng Hoàng.
Ngay khi nhìn thấy mạch máu tím xanh hình lông vũ trên thân Bạch Linh giống y như bức vẽ trong tranh cổ, đại sư Đam Minh đã biết,kẻ này chính là truyền nhân của Phượng Hoàng . Mà Quân Trần,liệu có tự nguyện cứu y mà trích máu tim mình ? Càng huống hồ sách chỉ nói lên cách mở, chứ không biết phải dùng đến bao nhiêu máu ở tim mới giải trừ được phong ấn nụ sen ?

Máu lấy từ tim, nếu tiêu hao quá lớn, tính mạng cũng khó bảo toàn.Là một đế vương, liệu Quân Trần có vì một cầm sư mà mạo hiểm thân mình ?
---

Khi ấy, Cả Nguyên đế và hai vị đại sư đều chưa biết rõ câu trả lời sẽ ra sao, chỉ biết rằng qua đến tối ngày thứ hai từ khi Quân Trần rời đi, khi bóng đêm phủ lên toàn bộ đất trời một màu tăm tối, thì thân vệ dìu được Quân Trần vào tới tẩm cung, y phục giày mũ bám đầy bụi đất, cả người chật vật, khuôn mặt xanh mét, khí tức suy kiệt, duy chỉ có ánh mắt lại vô cùng kiên nghị, bàn tay đặt trên ngực giữ chặt một vật không buông.

Cho đến tận sau này khi trở về chùa Thiên Phúc, đại sư Đam Minh mới nghe từ tăng sĩ dẫn đường cho Hoàng thượng thuật rằng. Từ phía xa nhìn lại chỉ thấy Hoàng Thượng không do dự mà cắm phập cây dao vào tim, sau đó ôm lấy nụ sen mà gục xuống hồi lâu. Khi tăng sĩ lo lắng tiến đến cùng thân vệ hoàng đế, đã thấy trong tay Hoàng Thượng cầm một vật nhỏ như một viên bi , đang tỏa ra màu đỏ lấp lánh. Không đợi tăng sĩ băng bó vết thương ,Quân Trần chỉ lấy ra một mảnh khăn đỡ vào trong ngực, rồi hạ lệnh ngay lập tức trở lại hoàng cung.

Tự Tâm- Linh Duyên(HE)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ