Chương 39: Men say

800 38 4
                                    

Khi Quân Trần bế Bạch Linh quay về gian phòng, cung nhân sửng sốt khi thấy Hoàng thượng dường như khí sắc tốt hơn rất nhiều, khuôn mặt hồng hào, vành mắt cong lên ý cười sủng nịnh, toàn thân thoát ra vẻ phong trần và khí tức nam nhi mạnh mẽ. Mà Bạch Linh trong tay Quân Trần vẫn như nhắm mắt hôn mê. Trong đầu cung nhân thầm thắc mắc không biết Hoàng Thượng có phải vấp chân mà đánh rơi Bạch công tử hay không, mà thấy như qua y phục đã được thay khô vẫn thấm ra trên lưng vài vết máu đỏ hồng. Máu dường như còn kéo dài tới xuống dưới hông .Hẳn là bị rơi cũng không hề nhẹ.

Cung nhân cúi đầu chuẩn bị bếp sưởi và giường chăn trong phòng . Quân Trần đặt Bạch Linh sau trận hoan ái kịch liệt mà lịm đi trên giường đệm, phân phó hạ nhân đi lấy thuốc trị thương .

Đắp lên cho Bạch Linh một tầng chăn mỏng, Quân Trần ngồi bên mép giường nhè nhẹ vuốt ve mi tâm vẫn còn hơi nhăn lại vì đau đớn của người kia. Hắn cúi xuống nhẹ đặt lên đó một nụ hôn, rồi vừa nói vừa như cười khổ :
- Ngươi vừa tỉnh lại, mà ta lại không biết kìm chế bản thân mình. Thực xin lỗi ngươi.

Người trên giường không biết vì nụ hôn hay câu nói vừa nghe mà khuôn mặt giãn ra hơn trước, vệt nhăn ở mi tâm cũng không thấy tăm hơi.

Quân Trần vừa lòng mà nắm lấy tay Bạch Linh, bàn tay nắm không đau nhưng đan xen chặt chẽ.
Lúc trước mới nghĩ rằng có thể buông tay để y đi,nhưng hiện giờ thân xác và tâm hồn đã hòa thành một thể, chỉ mong ngày ngày sớm hôm quấn quýt. Nào có thể buông tay để người nọ rời đi.

---

Lúc Bạch Linh tỉnh lại cũng đã là tối, y thấy mình nằm trong vòng tay của Quân Trần, đang được hắn ôm vào trong ngực.Nhận thấy y đã tỉnh, Quân Trần gọi hạ nhân phân phó bê lên bát cháo tổ yến nóng hổi. Muốn tự tay cầm mà bón cho Bạch Linh ăn.

Trong lúc Bạch Linh hôn mê y biết hắn cũng đã làm rất nhiều lần, nhưng hiện giờ Bạch Linh đã tỉnh, y ngại ngùng muốn tự mình ngồi dậy múc ăn. Nào ngờ vừa chống tay cử động muốn ngồi dậy, đã thấy một trận đau nhức toàn thân dâng lên. Quân Trần nhận thấy nét đau đớn nhăn nhó của y, mà trên mặt hiện lên từng tia ăn năn hối lỗi :
- Tất cả là lỗi của ta. Ngươi cứ nằm yên để ta giúp ngươi.

Nhẹ nhàng đỡ người ngồi dậy tựa lưng vào gối, Quân Trần cho hạ nhân lui xuống ,một mình múc cháo đút cho Bạch Linh ăn.

Không khí trong phòng chợt bỗng thấy ngượng ngùng, khe khẽ vang lên chỉ thấy tiếng thìa khuấy nhẹ vào trong bát sứ.

Vừa uy vừa ép cũng xong được bát cháo , Quân Trần lấy ra khăn tay lau nhẹ khóe miệng của Bạch Linh.

Kẻ nửa nằm nửa ngồi trên giường mặt đã đỏ như gấc chín. Ánh mắt ngượng ngùng cúi xuống tránh đi cái nhìn say đắm của người kia.

Hôm ấy khi nghỉ ngơi một lát thì cung nhân cũng vào buông màn cho Hoàng Thượng nghỉ ngơi. Vốn dĩ mọi ngày Hoàng đế nghỉ bên chiếc giường ở phòng bên cạnh, giường này là giường bệnh của Bạch Linh. Nhưng nay y đã tỉnh lại, mà Quân Trần lại phân phó cung nhân chuyển gối sang phía bên này.  Cung nhân vốn là thân tín nhiều năm, nghe một hiểu mười , nghe hắn sai bảo cũng nhất nhất tuân theo, không hề có biểu hiện nào thắc mắc.

Tự Tâm- Linh Duyên(HE)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ