Chương 20: Cơn Mưa

694 45 6
                                    

Trong đầu Quân Trần oanh một tiếng thật lớn, nửa thân người chìm trong làn nước hồ mát lạnh, nhưng cũng không thể làm bớt sức nóng bừng bừng đang dâng lên trên khuôn mặt hắn , chẳng đợi cho hắn hết sững sờ, đôi môi của Bạch Linh cứ tham lam tiến tới, tham lam gặm lấy hai cánh môi Quân Trần, dường như quên đi cả người y vẫn còn run rẩy.

Quân Trần mở to đôi mắt,trước mắt hắn là hình ảnh Bạch Linh đôi mắt sũng nước, hai dòng lệ lóng lánh chảy xuống, hai tay y đang niú chặt lấy cổ và vai Quân Trần, người y áp sát vào hắn như hận không thể khảm bản thân mình lên cơ thể Quân Trần, đôi môi y hôn lên môi hắn vừa mãnh liệt vừa như cuống quýt vội vàng.
Nụ hôn  trong nước mắt như mang theo theo nỗi lòng tương tư ngập tràn,lại như chứa đựng cả ưu thương đau xót.

Quân Trần cứ đứng yên mặc y như thế, cho đến khi Bạch Linh buông hắn ra, nhích người lùi lại tạo thành một khoảng cách nhỏ giữa hai người.

Bốn mắt nhìn nhau .

Đôi mắt hổ phách của Bạch Linh vừa như dữ dội, vừa như bối rối, y có lẽ giờ mới ý thức được điều y vừa làm khủng khiếp đến mức nào.

Y khẽ cúi đầu xuống như trốn tránh ánh mắt đang nhìn thẳng của người trước mặt.
Giữa lúc thân người đang dịch đi muốn xoay lưng lại, thì bờ vai chợt được người kia giữ lấy.
---

Quân Trần vóc dáng thoạt nhìn tưởng như gầy hơn Bạch Linh, nhưng thực chất cơ thể hắn rắn chắc vạm vỡ, chỉ có điều hắn cao hơn Bạch Linh cả một cái đầu, nên nhìn tưởng như hắn gầy hơn y.
Mà giây phút này đây khi Bạch Linh nhìn vào đôi tay đang nắm lấy bờ vai mình, rồi theo cái tay đang nâng đỡ cằm y hướng lên của người kia, y rời mắt ngước lên nhìn người đối diện .

Đôi mắt người kia sáng trong ,trầm lặng,y như một mặt hồ an tĩnh , sống mũi cao dài, khuôn mặt tuấn tú nhưng có phần nghiêm trang, bờ môi hơi sưng lên là kết quả của hành động  coi như  là cưỡng hôn của Bạch Linh khi nãy. Hắn giữ tay trên cằm Bạch Linh, khoé miệng bỗng cong lên như một nụ cười .

Mà Bạch Linh hiện giờ lại đổi thành bần thần bối rối, y không biết tại sao hắn cười, là cười nhạo y sao ?  Y luống cuống nắm chặt hai tay.
Là y câm, không thể nói, chứ nếu như nói được, giờ đây y cũng chẳng biết phải nói gì !

Gió bỗng thổi từng cơn mát lạnh hơn trước, lá cây reo lên những âm thanh xào xạc, ngay giữa hồ sen, một thân ảnh như cao gầy cúi xuống, nhẹ đặt lên cánh môi đang mím chặt của người đối diện một nụ hôn !

Nụ hôn của Quân Trần nhẹ nhàng, ấm áp, ôn nhu như đang vỗ về tâm trạng rối bời của người bên dưới. Hắn một tay nâng đỡ cằm, một tay đưa xuống đặt vào thắt lưng thon mượt của Bạch Linh....

Trên trời cao vầng trăng đơn độc  lơ lửng giữa trời như xâú hổ muốn chạy ra xa, nhưng lại ngập ngừng e thẹn khi không rời đi được, dường như vì vậy mà kêu gọi kéo đến những đám mây đen, vần vũ tụ lại, che đi khuôn mặt sáng chói của mình .

Trận mưa mùa hạ rơi xuống, ban đầu là từng giọt tí tách, thoáng chốc đã thành cơn mưa lớn ào ào đổ xuống, dữ dội, ào ạt. Nước mưa tưới đẫm những cánh hoa sen, cả một hồ sen như chìm trong làn mưa ướt át.

Tự Tâm- Linh Duyên(HE)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ