Kết hôn là không thể nào, đời này cũng không thể.
Giới thiệu vắn tắt trên Weibo của Tống Y chính là: làm một họa sĩ theo chủ nghĩa độc thân.
Muốn cô kết hôn, độ khả thi tương đương với gặp quỷ ban ngày vậy.
" Chuyện rất phiền toái sao?"
Thanh âm của Ngô Ngữ quá lớn, Thời Ẩn Chi cũng nghe được. Anh thấy Tống Y một mực cúi đầu xem Weibo, không nói lời nào, nên cho rằng chuyện này rất tồi tệ.
Đều do sự cảnh giác của anh quá thấp. Đáng lẽ ra, lúc bị chụp ở rạp chiếu phim anh nên nghĩ đến chuyện này.
" Không phiền toái. Bây giờ, người làm nghệ thuật cũng giống như nghệ sĩ trong giới giải trí vậy, cần độ nóng." Tống Y khoát khoát tay, tỏ ý Thời Ẩn Chi không cần phải lo lắng.
Thật ra chuyện hôm nay cũng không lớn. So với thời điểm lúc mới đầu bị người ta nói sao chép tranh còn ít hơn nhiều.
Cũng không biết Ngô Ngữ gần đây có phải đến thời kì tiền mãn kinh rồi hay không mà chuyện nhỏ này cũng có thể tức như vậy. Bây giờ là lúc nên mua trà hoa cúc thanh nhiệt cho chị ấy hả giận.
" Nếu cần tôi giúp, lúc nào cũng có thể gọi điện."
Thái độ thờ ơ của Tống Y làm Thời Ẩn Chi cũng không biết rốt cuộc thật sự không có gì, hay cô đang giả vờ là không sao.
Tốc độ xe càng lúc càng nhanh, gió giống như cơn sóng lớn mãnh liệt trong đại dương vậy, vội vàng đập vào cửa kính xe.
Gió lớn có chút lạnh. Tống Y đem áo khoác quấn chặt, để điện thoại vào trong túi sách, nghiêng đầu ngắm phong cảnh ngoài cửa xe.
Đèn đỏ hiện lên, chờ người đi bộ qua đường đi qua vạch kẻ đường. Thời Ẩn Chi dừng lại trước vạch trắng, chờ đèn xanh trở lại.
"Nếu như thuận tiện, ba ngày sau đến Chân Miễn Đường lấy chút thuốc mỡ. Không thuận tiện thì cho tôi địa chỉ, tôi gửi qua cho cô. Uống nhiều nước, vận động nhiều, tăng tốc độ trao đổi chất, mới không dễ để lại sẹo."
Từ chỗ giáo sư Từ lấy thuốc, ba ngày sau mới giao hàng đến. Ba tuần tới, vừa vặn Thời Ẩn Chi đều ở Chân Miễn Đường khám bệnh.
Trừ sẹo chủ yếu vẫn dựa vào sự thay đổi của da. Bên ngoài nhiều lắm là phụ trợ. Uống nhiều nước, vận động nhiều cũng có thể đẩy nhanh quá trình trao đổi của thân thể.
" Có thời gian. Triển lãm tranh đã bắt đầu rồi, không có gì khiến tôi lo lắng nữa."
Tống Y bị lời nói của Thời Ẩn Chi kéo suy nghĩ trở lại, quay đầu lại mỉm cười với anh, ngước mắt lên, không có ý tốt tiếp tục hỏi:
" Aiyo, bác sĩ Thời, anh đối với người ta để ý như vậy, thật cảm động a!"
Thời Ẩn Chi: "Kính già yêu trẻ là trách nhiệm của mỗi người."
Tống Y:... Cô cũng không muốn tiếp tục truy hỏi, rốt cuộc cô là già hay trẻ nữa.
Người đi bộ đã đi qua đường, đèn đỏ đã nhảy sang đèn xanh. Thời Ẩn Chi thả phanh ra, nhẹ đạp cần ga, rất nhanh đã vượt qua đèn xanh đèn đỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT - HOÀN] Tiểu tổ tông - Thông Minh Lí Đạt
RomanceTiểu tổ tông Tác giả: Thông Minh Lí Đạt Editor: Xiang Xiang Bìa: LMM Văn án: Tôi nói với Thời Ẩn Chi tôi có thai rồi. Anh đáp: Đừng làm loạn. "Thật mà, là của anh." - "Không thể nào." Tôi hoàn toàn thất vọng, biết anh đang sợ hãi, anh không nghĩ sẽ...