Di Nguyệt Thụy, Di Nguyệt Lãnh cùng Trầm Tĩnh đứng trong ngự thư phòng, nhìn bên trong mất trật tự không chịu nổi, không khỏi nhíu mày. Di Nguyệt Thụy quay đầu hỏi Di Nguyệt Lãnh: "Lãnh, ngươi có bảo ai quan sát nơi này không?"
Theo lời của hắn, Di Nguyệt Lãnh minh bạch, trong lúc này hẳn là có ảnh vệ của y trông chừng mới đúng. Di Nguyệt Lãnh gật gật đầu, mở miệng nói, "Thập Nhị."
Sau đó một hắc y nhân vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt bọn họ, Di Nguyệt Thụy bởi vì có chuẩn bị nên không bị dọa, đáng thương là Trầm Tĩnh, bị sự xuất hiện đột ngột của Thập Nhị làm sợ tới mức thiếu chút nữa tim nhảy ra từ miệng.
Hắc y nhân từ đầu tới đuôi đều là một thân hắc sắc, ngay cả mặt cũng che hắc cân (khăn đen). Quỳ gối trước mặt Di Nguyệt Lãnh, cúi đầu,"Tham kiến chủ tử, công tử"
Di Nguyệt Lãnh ý bảo Di Nguyệt Thụy có lời gì cứ hỏi, Di Nguyệt Thụy gật gật đầu.
"Hôm hoàng thượng độc phát có chuyện kỳ quái gì xảy ra không?" Di Nguyệt Thụy đi đến bên cạnh thư trác, cẩn thận quan sát trên thư trác có cái gì khác lạ không, ngọn nến đã cháy gần hết, sáp nến kết thành một khối dày đặc, tấu chương mở rộng, trên tấu chương có vết máu, tất cả đều là màu đen, bút rơi ở một bên.
"Không có, nhưng thuộc hạ ở chỗ tối ngửi được một hương vị ngọt ngào." Thập Nhị cung kính trả lời.
"Hương vị ngọt ngào?" Di Nguyệt Thụy cúi đầu trầm tư, Trầm Tĩnh tiến lên ngửi sáp nến, không có mùi lạ, chỉ có mùi sáp.
Di Nguyệt Thụy thấy động tác của Trầm Tĩnh, bảo Di Nguyệt Lãnh đưa tiểu đao, Di Nguyệt Lãnh không rõ, nhưng theo lời bảo Thập Nhị đưa tiểu đao tùy thân cho hắn. Di Nguyệt Thụy tiếp nhận tiểu đao cẩn cẩn dực dực đem gỡ sáp nến trên bàn lên, đồng thời cũng gỡ ngọn nến xuống, nhìn tấu chương một bên, cẩn cẩn dực dực cầm lên, đi trở về bên người Di Nguyệt Lãnh.
"Đã xong?" Di Nguyệt Lãnh hỏi, Di Nguyệt Thụy gật đầu," Đi thôi."
Trầm Tĩnh nhìn thư trác, nhìn Di Nguyệt Thụy, có chút minh bạch. Đi vài bước, lại cảm giác được có gì đó không đúng , quay đầu nhìn nhìn, khi nhìn thấy bút lông trên thư trác, quang mang chợt lóe lên trong mắt, tiến đến cầm bút lông lên, cẩn thận quan sát, đầu bút lông lấp lánh, như là dính vật gì đó.
Hoàn hồn, trong điện chỉ còn lại mình, Trầm Tĩnh vội vàng cầm bút lông đuổi theo, đang đến cửa thì dừng lại, bởi vì hắn thấy Di Nguyệt Thụy cùng Di Nguyệt Lãnh đang nói chuyện với Di Nguyệt Vũ.
Di Nguyệt Vũ mỉm cười, thấy Trầm Tĩnh đứng ở cửa, hơi sửng sờ, "Trầm ngự y cũng ở đây!"
Trầm Tĩnh chỉ có thể tiến lên quỳ lạy: "Khấu kiến Tứ điện hạ!"
Di Nguyệt Vũ tiến lên nâng Trầm Tĩnh dậy, "Trầm ngự y, khụ khụ, mau đứng dậy, độc của phụ hoàng còn phải nhờ ngươi giải !"
"Thần không dám nhận." Trầm Tĩnh ôm tay, cúi đầu.
"Trên tay Trầm lão chính là ngự bút trong thư phòng phụ hoàng phải không?" Di Nguyệt Vũ ho nhẹ vài tiếng, được thái giám dìu, thuận khẩu khí lại nói tiếp, "Một mình sử dụng vật phẩm ngự dụng là tử tội." Nhưng khi nói lời này mắt hắn lại nhìn tấu chương trên tay Di Nguyệt Thụy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nhất Thực Thiên Hạ
General FictionTên: Nhất Thực Thiên Hạ Tác Giả: Khuynh Mộ Thanh Mộc (倾慕青木) Số Chương: 61 Trạng Thái: HOÀN Thể Loại: Đam Mỹ, Cổ Đại, Xuyên Không, Huynh Đệ, Cung Đấu, Cường Công x Thông Minh Hiếu Động Thụ, Sủng, 1 x 1, HE Nhân Vật Chính: Di Nguyệt Lãnh x Di Nguyệt T...