32x100 No.1

1.1K 75 0
                                    

(Trước khi vào chap thì cho Author tâm sự tẹo u wu Truyện tớ viết liền tù tì 3 chap rồi bỏ đó, vì lí do nào đấy khi quay lại đã lên 40 lượt đọc. Điều làm tớ rất bất ngờ là mỗi chap có khoảng 13 lượt đọc, tức ngoài tớ tự đọc ra đã có người khác đọc qua. Truyện tớ cũng bình bình, trầm trầm nên chẳng mong được yêu thích hay gì, nhưng có người đọc cùng tớ thật sự rất mừng u wu> Mong các cậu đọc xong có thể góp ý chung vui nhé~)

° • ° • ° • ° • ° • ° • ° • ° • °

Ka--
Keng!
Âm thanh sống động của hai thứ vũ khí hứa hẹn sẽ xắt đầu một người thành hai mảnh cọ xát vào nhau, tạo nên vô số tia ánh sáng lóe lên rồi vụt đi hệt sao băng.

- Tch! Ngừng gây sự với tôi đi tên khốn này!

Dẻo dai uốn lưỡi kiếm thấp xuống rồi vút lên, hòng hất văng thanh Dạ Không Kiếm của kẻ kia, hiệp sĩ Eugeo Synthesis Thirty-two cau mày bởi tiếng ken két chẳng chút gì lay chuyển đến từ đôi tay vững vàng của hiệp sĩ mới tới: Kirito Synthesis One-Hundred. Dù mới gia nhập hàng ngũ Hiệp sĩ chính thức được có một hai tuần, thằng nhóc này đã gây sự vô số lần với "đàn anh" là cậu đây, khiến Eugeo cứ ra khỏi phòng là phải vò đầu bứt tai tìm cách né tránh.

Như mọi khi, chỉ mới leo xuống từ lưng rồng sau công việc kiểm tra sơ bộ tại vùng được chỉ định, Eugeo đến phát cáu vì ngay lập tức đụng độ với Kirito. Cái tên này còn chẳng thèm mang theo giáp đen trên người, nguyên cái bộ đồ quần áo đồng phục với cổ cao và viền trắng chảy dọc từ vai xuống ống tay, có thể nói đây là đồ ngủ luôn cũng được. Mỗi thế, chân chẳng thèm đi giày dép gì, tay thì lăm lăm thanh kiếm đen được viền vàng óng ánh, khua thẳng vào đầu Eugeo. Cậu phát cáu đến độ tuôn ra vài lời khó chịu, vậy mà lại khiến kẻ kia cười to hơn.

- Uwahaha! Lần đầu chiêm ngưỡng Eugeo cáu này~ Mãi mới thấy cậu bỏ cái gương mặt lạnh muốn ghét đó đấy! Nào nào, có giỏi thì đánh tôi đi!

Tức lắm rồi nhưng phải kìm lòng, Eugeo nhẹ nhàng miết đường kiếm "king" một cái, lưỡi kiếm xanh ngọc tách khỏi thanh đen tuyền.

Cái vẻ mặt tinh nghịch, đầy  khiêu khích kia thật khiến người ta khó bình tĩnh.

Thầm nghĩ và dậm chân lùi lại. Eugeo nhanh nhẹn vào thế đứng chiến đấu và đâm mũi Hoa Hồng Xanh xuống.

- Enhance Armament.

- ..!!

Kirito tắt vội tiếng cười giòn giã của mình, lùi lại và ù té nhưng liền bị những dây leo hoa hồng băng túm lấy, đóng thành đá tảng cả hai bàn chân. Eugeo thả ra một hơi mãn nguyện.

- Rồi, ngồi đó đi, thật đúng là phiền phức.

Hiểu rằng thằng ngốc kia sẽ nhanh chóng phá vỡ băng bằng kiếm, Eugeo bỏ đi ngay lập tức, mặc cho Kirito càu nhàu phía sau, luôn mồm gọi tên cậu lại. Quá quắt thật, vô lễ thật, chẳng hiểu sao Giáo sĩ tối cao lại cho kẻ như hắn lên hàng hiệp sĩ nổi chứ?

Cắt đuôi được vật cản đường, Eugeo lên thẳng tầng mình, giành vài giờ nghỉ ngơi, viết lách và ngâm nước nóng đến khi bầu trời ngả chiều muộn.
Vị hiệp sĩ vẫn dáng vóc thiếu niên sửa sang lại trang phục, đeo giáp, đi tới tầng 95 "Hiển Tinh Vọng Lâu". Hôm nay, cậu có một cuộc gặp gỡ nhỏ với Giáo sĩ tối cao, một cuộc nói chuyện nho nhỏ thì hợp lý hơn. Vì thế, dù không thể hiện ra, trái tim cậu vẫn đập mạnh trong lồng ngực.
Nhìn ra sắc tím đang phủ dần lên khung cảnh bên ngoài, chàng trai thấy lòng mình dịu đi đôi phần. Cậu lấy nó làm dũng khí, Eugeo bước ra và tiến thẳng lên tầng trên.

<Sword Art Online Fanfic> Hoa Hồng Xanh Nở Giữa Bầu Trời Đêm (EugeoxKirito)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ