3233 • Forget-me-not

882 70 1
                                    


Cái cậu Hiệp Sĩ Thirty-two ấy, đúng thực là một con người trầm lặng nhỉ?

Xem kìa, lúc nào cũng nhất nhất tuân theo Giáo Sĩ Tối Cao. Lúc nào cũng đáp trả bằng bộ mặt lạnh lùng. Chẳng bao giờ quan tâm đến thời thế, chẳng bao giờ gây dựng mối liên kết với đồng đội, vậy mà lại được Giáo Sĩ ưa thích nhất.

Trông chẳng khác gì
một con rối vô tri vô giác
đáng ghét.

Trái ngược hẳn với Kirito - sama ha? Ngài ấy thật nhiệt tình, ấm áp. Ngoài ra Alice - sama có hơi nghiêm khắc, nhưng cũng đáng yêu, dễ mến gấp bội phần cậu Thirty-two.

Trước giờ còn chưa từng thấy cậu ta một lần mở miệng giới thiệu tên nữa. Được mỗi cái tài chiến đấu.

Những điều mà các Tu sĩ, Hiệp sĩ tập sự nhận định về Eugeo Synthesis Thirty-two, không hẳn là sai mà cũng chẳng thể nói là đúng. Cảm thấy đôi chút bất mãn, Hiệp Sĩ Kirito Synthesis Thirty-three không thể yên lòng, tự thân vận động tìm kẻ kia mặc cho trời đã ngả về đêm.

- Cậu nghĩ tình yêu là gì?

Gợi lại những kí ức xa xăm trong đầu, Kirito im lặng dõi lên nền trời. Ngắm sao tại tầng 30 xem chừng không đến nỗi tệ lắm, mà cậu cũng chẳng nghĩ cuối cùng lại gặp con người tai tiếng này ở đây. Eugeo - chàng hiệp sĩ có mái tóc màu lanh và đôi mắt lá ngọc trong vắt, khẽ đánh mắt sang nhìn người đứng cạnh. Gương mặt vô hồn không tưởng tượng nổi, những biểu cảm phai nhạt đến nỗi Kirito phải chăm chú mới cảm nhận được. Eugeo Synthesis Thirty-two nhợt nhạt như một kẻ sắp chết.

-...

Không có tiếng đáp lại, chỉ có ánh mắt treo lững lờ vô định, Kirito bước một bước sát gần Eugeo hơn. Những vì sao phản chiếu trong màu tím của đôi ngươi của Kirito tuy trầm lắng nhưng lại ấm áp lạ kì, thật sự đối lập với Eugeo.

- Không trả lời được sao? Eugeo, chúng ta dưới danh nghĩa Hiệp Sĩ Chỉnh Hợp, đã đến Nhân Giới này cùng lúc. Chúng ta đã cùng nhau rèn luyện và xuất trận bao lần. Sao cậu lại yên lặng đến thế? Trả lời tôi đi.

- .. Tại sao...

Lẩm bẩm duy nhất hai tiếng rồi để lại một khoảng lặng dài, Kirito đành tự giải thích.

- Tình yêu là thứ trao đi không cần sự hồi đáp, vậy thôi, ngốc.

Mỉm cười buồn bã như đang dạy dỗ một đứa trẻ, Kirito đưa tay ra sau gáy Eugeo, ý kéo cậu ta vào sát lòng mình. Nhưng cánh tay chỉ đến giữa không trung đã bị chững lại, bởi Eugeo đã quay đầu, phất áo choàng bước đi.

- Thật là một suy nghĩ sai lầm Hiệp sĩ Kirito Synthesis Thirty-three. Tôi ở đây theo lệnh của Giáo Sĩ Tối Cao. Xem ra đến lúc để cậu "Reset" rồi.

- C.. Cái gì cơ?

Một nét bàng hoàng in đậm khuôn mặt của chàng hiệp sĩ tóc đen. Giây phút tiếp đó, cậu thấy cơ thể mình lạnh toát, và những dây leo băng cuốn chặt vào cơ thể.

"Reset"...M.. Mình... hiểu cụm từ này... đây có phải lần đầu tiên mình nghe thấy nó không?
Khoan đã Eugeo, tình cảm của tôi với cậu, tôi không muốn--!

<Sword Art Online Fanfic> Hoa Hồng Xanh Nở Giữa Bầu Trời Đêm (EugeoxKirito)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ