Mái tóc thơm đượm màu cà phê sữa, dưới ánh đèn rực rỡ của đêm Giáng Sinh tựa như được rưới những dòng kem tươi trắng cùng siro đủ màu ngọt dịu...Khẽ lùa từ đầu ngón tay vào, sắc vàng tơi xốp như bánh bông lan tỏa ra từng khoái cảm mềm mại...
- K..Kirito? Cậu làm gì thế?
- A-- À, có gì đâu--Kirito bấy giờ đang bận chìm trong đống mơ tưởng đúng chất ngon lành của một người háu ăn. Ngày lễ Giáng Sinh đã đỗ lại trước khu phố mà cậu và Eugeo sống, cũng như cửa hàng mà hai cậu đang đứng lại hiện tại. Tuyết vương nhẹ lên những sợi tóc mượt mà của Eugeo, Kirito chỉ mới đưa tay lên phủi xuống đã suýt khuỵu người ôm tim vì độ tuyệt vời của nó. Nếu không phải vì hai cậu đang ở ngoài đường, Kirito dám cá mình sẽ không kìm được lòng, úp mặt vào mà dụi qua dụi lại luôn ấy.
- Kirito, đừng bảo cậu lại có mưu đồ gì xấu xa đó...?
- Pfftt, thật sự không có gì đâu mà.Bàn tay mân mê mấy lọn tóc liền quàng qua cổ Eugeo, ghì xuống. Kirito hôn lên vầng trán cậu một cái thật nhanh rồi thả ra, chỉ thế đã đủ làm mặt Eugeo cháy nóng lên như bếp lửa hồng.
- Kirito...!
- Nào, lâu lắm mới có dịp đi chơi, phải thả lỏng ra một chút chứ~
- Cậu...ư-ừm...Quả thực, mấy bữa nay hai đứa cứ phải gọi là vùi đầu vào thi cử. Eugeo và Kirito vẫn tuổi sinh viên, là bạn cùng trường, ở chung kí túc xá. Nếu như mọi ngày, giờ Eugeo đang ngồi ngoan ngoãn trong phòng làm bài tập, còn Kirito thì lười biếng vùi mình trong chăn mới đúng. Nhưng đã là ngày lễ, lại có tuyết rơi, bỏ lỡ cuộc vui thì không giống Kirito chút nào. "Đây cũng là dịp hiếm mà các cửa tiệm ngoài phố giảm giá đấy!" với cuộc sống học đường vất vả tốn kém, Eugeo nghiễm nhiên không thể bỏ qua lời mời gọi của Kirito rồi.
Trong khi đấy anh chàng ham chơi Kirito lại chỉ muốn ra ngoài đùa nghịch cho sảng khoái, thoát khỏi không khí học tập tù túng. Mà, cũng là muốn thưởng thức chút đồ ngọt cùng cộng sự của mình.- Xem ra... tối nay cũng không ít người đồng suy nghĩ với chúng ta...
Eugeo đưa tay rờ rờ trán ngượng ngùng, đảo mắt về hướng khác. Bên trong tiệm bánh ngọt thực sự rất đông, chen chúc thì đâu ra không gian riêng tư. Có lẽ phải mua bánh về kí túc xá ăn mà thôi.
Lại phải nói, mất hơn 15 phút Eugeo mới chọn được loại bánh mình ưng ý. Tiền đâu ra mà tiêu xài hoang phí? Không như Kirito là con trong một gia đình kinh doanh giàu có, Eugeo là con nhà nông dân, đúng chất mộc mạc từ dưới quê mới lên. Kirito thì rất thoải mái, mấy lần hăm he trả tiền hộ nhưng Eugeo nhất quyết không đồng ý, cậu đã nợ Kirito quá nhiều thứ rồi.- Đây, thế Kirito cầm túi này nhé.
- Nhẹ bẫng ấy mà, để tớ cầm cả túi của cậu.
- Đừng coi tớ là trẻ con chứ...
- Pfftt--Kirito còn đang đung đưa chiếc bánh kem xinh xắn được đặt trong hộp giấy trước mắt thì đột ngột thấy mình bị đẩy sang trái một cái rõ mạnh. Có ai đó vừa đột ngột chen qua khiến cả hai đều "Oái" một tiếng to. Đang đi trên vỉa hè của một con phố đông vui, cũng không thể tránh khỏi xô đẩy, Kirito đành nhún vai khó chịu.
- Eugeo!
Bị đẩy sang phải, Eugeo sượt chân trượt ngã xuống lòng đường. Nhưng may thay, trước khi lưng va xuống mặt phẳng lạnh ngắt đầy xe cộ, Kirito đã túm được cánh tay cậu. Hai người chật vật giữ được thăng bằng và thở phào, quả thực đôi khi hiểm nguy gần đến không lường được.
BẠN ĐANG ĐỌC
<Sword Art Online Fanfic> Hoa Hồng Xanh Nở Giữa Bầu Trời Đêm (EugeoxKirito)
FanficYujiKiri là cái OTP mình đu kịch liệt nhất từ trước đến giờ. Cả hai đều là những chàng trai đáng mến và xứng đáng có được hạnh phúc. Đây là vài cái fanfic mà mình nghĩ ra khi đọc LN và xem Anime. Vì ý tưởng thường nảy ra bất ngờ nên các bạn nhớ để ý...