Chap 2 : Welcome to BaBiRus

6.3K 546 132
                                    

Iruma nhìn chằm chằm vào anh quản gia nekomimi* kia, rồi lại nhìn vào Sullivan cùng ngôi nhà và khung cảnh quỷ dị mà nước mắt lưng tròng như sắp khóc tới nơi.

Vĩnh biệt cuộc sống ( ╹▽╹ ) /kèm theo hiệu ứng đôi cánh thiên sứ/

Sullivan khi nhận biết sự thay đổi tần số của Iruma đang ngày càng tăng thì luống cuống nháy mắt với người hầu thân cận của mình - Opera rồi búng tay một cái, khung cảnh rợn người kia liền biến mất mà thay vào đó là một căn phòng rất lớn và tráng lệ.

Iruma be like : thôi xong rồi! Này là định cho ăn xong rồi mần thịt?! (●__●)

Với suy nghĩ bi kịch ấy, cậu bạn Iruma đã.... Khóc! ĐÃ-KHÓC!!!
Từng giọt nước mắt như pha lê rưng rưng trên đôi mắt to tròn, cái miệng nhỏ xinh khẽ mím, nhìn phá lê bi thương. Sullivan nhìn mà đau lòng, lúng túng lau đi nước mắt trên khuôn mặt của Iruma rồi xoa đầu cậu, khẽ cất lời :
"E hèm! Từ giờ đây là nhà của cháu Iruma-kun"
Hể? Nhà của mình? Iruma rụt rè nhìn vào ngài ác ma vest tím trước mắt
"Thật....thật không ạ?"
Sullivan nhìn vật nhỏ đang rụt rè trước mặt mà lòng càng thêm cưng chiều
"Tất nhiên~nhưng cháu phải đồng ý điều kiện này của ta!"
Dĩ nhiên~ phải có điều kiện mới được chứ hừ hừ - vị ác ma (vô liêm sỉ) nào đó

Iruma lại rụt đầu xuống lần nữa
Oa oa! Điều kiện gì đây!!? Róc thịt? Tra tấn? Lấy máu? Và chỉ trong một chóc.... Iruma-chan đã hoá thân thành much với vẻ mặt trắng như vôi trát tường - tất nhiên là không dính tường nhé.

"Làm cháu ta nhé, Iruma-kun~"
Sullivan với đôi mắt cún con phát sáng lấp lánh mà nắm chặt bàn tay thon dài mềm mại của Iruma
Hể? Ông có thể lại nói cho cháu lần nữa không ạ?
(Boss : lần thứ hai dù cho bị bán thì Iruma-chi vẫn lễ phép và ngoan ngoãn:v)

Iruma do dự..... Dù cho cậu có tốt bụng cách mấy đi nữa nhưng đối mặt với yêu cầu nhận cháu của một đại ác ma thì vẫn hơi khó nuốt.....

Đang định nhắm mắt từ chối đi yêu cầu của Sullivan thì người sau phán cho Iruma một cú trời giáng :
"Làm ơn đó!!! Iruma-kun~~~" /kèm theo combo đôi mắt cún con lấp lánh, tay ôm người, cả người dán sát vào Iruma/

Lúc này cái liêm sỉ của Sullivan quả thực vứt m* cho chó ăn rồi....

Iruma như sét đánh ngang tai! Không ngần ngại mà vui vẻ kí vào hiệp ước mua bán xong lại buồn bực nắm tóc cắn móng tay hối hận vì việc làm của mình.

Phải biết.... Trong bảng xếp hạng câu nói nhược điểm thì "Làm Ơn" nằm trên top đầu giữ vị trí thứ nhất đấy..... Iruma cảm giác sống chả còn gì hối tiếc mà ụp mặt xuống sàn nhà.....

Opera nhìn vào cảnh tượng trước mắt mà trên đầu đầy dấu chấm hỏi người đã đen. Vị tiểu thiếu gia này sao thất thường vậy nhỉ? Rồi nhẹ nhàng đi về phía hai người Sullivan lên tiếng, âm thanh không nóng không vội mà trầm ổn thu hút :
"Sullivan-sama, Iruma-sama. Đã tới giờ ăn tối rồi thưa hai người"

Sullivan nghe Opera gọi thì phấn khởi dắt tay đứa cháu bé bỏng của mình mà đi ăn tối, hừ hừ! Quả này nhất định phải khoe từng nốc với mấy lão già kia mới được!

Tối ở Ma giới vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng cú mèo và "một-số-tiếng-la" thánh thót mà thôi....
________________________
"Iruma! Iruma! Con thật giỏi"
"Hì hì"
"Iruma-chan~ con nấu cơm giúp mama nhé"
"Vâng ạ!"
"Iruma-kun! Đi câu cá với baba nào!"
"Vâng!"
"Iruma-san~ dọn lớp giúp tụi này nhé~"
"Được thôi~"

Iruma? Là Yêu Nghiệt  [Quyển 1]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ