Chương 17: Cả nhà bốn người hạnh phúc

5.2K 202 13
                                    

Tiêu Chiến ra viện, Nhất Bác đưa anh về thẳng căn hộ của mình. Đồ đạc của anh đã được anh em Tiêu Phong chuyển từ bên công ty đến và sắp xếp gọn gàng.

Vừa vào đến cửa cậu đã bế bổng Tiêu Chiến lên rồi nhẹ nhàng đặt anh ngồi xuống ghế, cậu bị anh mắng "Nhất Bác, anh vẫn tự làm được, em không nên chiều chuộng anh quá"

"Em chính là không cho anh làm gì"

"Ao, em lương thiện chút đi, có phải em hà khắc với anh quá không ?"

"Bây giờ anh ngồi đây xem tivi, cần gì thì gọi em, em vào bếp nấu cơm" nói rồi cậu dúi vào tay anh cái điều khiển tivi, đưa gối ra sau lưng anh vừa vặn để anh ngồi cho đỡ mỏi lưng rồi cậu đi vào bếp, dĩ nhiên là cậu không quên đặt lên môi anh một nụ hôn thật sâu sau đó mới buông anh ra và đi vào bếp.

Tiêu Chiến lúc này cảm thấy vô cùng thoải mái, anh ngoan ngoãn ngồi xem tivi, thi thoảng ngó ngó vào trong bếp xem Nhất Bác đang làm gì.

Loay hoay một lúc thì Nhất Bác cũng nấu xong, cậu đã rất nhanh mà học nấu được một số món ăn tốt cho người mang thai. Tháo tạp dề treo lại gọn gàng, cậu đi ra ngoài gọi Tiêu Chiến vào ăn cơm. Cậu không nhịn được cười khi thấy anh đang ngủ gật, dáng vẻ ngủ gật này siêu cấp đáng yêu, cậu lại gần ngồi xuống, đưa vai mình vào rồi hết sức nhẹ nhàng đặt đầu của anh dựa vào vai mình, cậu ngồi yên như vậy để cho anh ngủ, Tiêu Chiến lại tỉnh ngay sau đó.

"Nhất Bác, anh đã ngủ gật ư"

"Tiêu Chiến, nhìn anh ngủ gật tháng đáng yêu"

Tiêu Chiến lườm cậu một cái rồi xoa xoa bụng "Em nấu xong chưa, anh đói sắp không chịu nổi nữa rồi đây này"

"Tiểu nhân đã nấu xong, mời phu nhân vào dùng bữa ạ"

"Nhất Bác, em lại bắt đầu rồi đấy..."

Cả hai đi vào ngồi vào bàn ăn, Tiêu Chiến phấn khích khi thấy rất nhiều món ngon, toàn là món anh thích "Woa, không gặp có mấy hôm mà tay nghề em lên rồi nha"

Nhất Bác không nói gì thủng thẳng gắp thức ăn vào bát cho Tiêu Chiến, nhìn anh ăn ngon lành như đứa trẻ bị bỏ đói "Nhất Bác, thật ngon hết xẩy, anh ăn món này, món này, cả món kia nữa", anh chỉ việc ngồi ăn còn gắp vào bát đã có Nhất Bác làm.

Loáng một lúc, hai phần ba thức ăn trên bàn ăn đã lần lượt được Tiêu Chiến nạp hết vào trong bụng, giờ anh lại bắt đầu thấy buồn ngủ nên đứng lên đi về phòng ngủ không quên nhắc Nhất Bác dọn dẹp.

"Lát em dọn, để em vào với anh"

Lên giường anh quàng tay nằm ôm lấy Nhất Bác, hôm nay anh thích được ôm cậu hơn, giọng điệu nũng nịu "Có phải anh bị nghén ngủ không mà sao anh buồn ngủ quá vậy"

"Anh thì nghén ngủ còn em thì đang nghén anh đây này", Nhất Bác định trêu trọc anh một chút vậy mà anh đã ngủ ngay được, tiếng thở đã đều đều. Cậu luồn cánh tay qua gáy để anh gối lên tay cậu, vỗ vỗ nhẹ lên vai anh rồi cậu cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Bụng của Tiêu Chiến ngày một to dần, thế mà đã sắp gần đến ngày sinh. Đội Kế Dương, Hạo Hiên, Quách Thừa, Phồn Tinh cũng thường xuyên qua lại thăm hai người, rồi tụ tập ăn uống rất vui vẻ. Không biết là mấy ông cậu, ông chú này hóng hai đứa cháu sắp ra đời hay đến để học tập kinh nghiệm nhà Chiến Bác đây không biết. Mỗi người một chân một tay giúp Nhất Bác chuẩn bị phòng cho hai em bé, căn phòng nhanh chóng đã được sửa soạn xong.

Bác Chiến: Thêm một lần nữaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ