Chapter 8.1: Mind and heart

993 97 0
                                    

                    Lý trí và trái tim

  Hermione đi qua hành lang rời khỏi lâu đài. Cô đi đến cạnh Hồ Đen và khi đến nơi, cô ngồi xuống chỗ quen thuộc trên băng ghế. Cô ngồi xuống và nhìn ra mặt nước, ngắm nhìn cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp. Cô đã biến nó thành khoảnh khắc nhỏ bé của riêng mình tránh khỏi mọi thứ bên ngoài. Ngồi đó và ngắm mặt trời lặn, giải tỏa mọi vấn đề và căng thẳng trong giây lát trước khi quay trở lại cuộc sống học đường bận rộn của mình một lần nữa. Cô nhận thấy, đặc biệt là sau mọi chuyện xảy ra với Ron, rằng cô cần khoảnh khắc nhỏ bé này cho mình mỗi ngày, chỉ cần bình tĩnh, lùi lại và nhìn vào những gì cô đang thực sự làm vào lúc đó với cuộc sống của mình. Cô cố gắng giải tỏa tâm trí, dành thời gian để thở và nhìn ngắm lại mình trong những khoảnh khắc này. Cô nhìn ra mặt nước khi mặt trời dần biến mất sau bề mặt. Cô mỉm cười trước khi hít một hơi thật sâu. Đôi khi bạn chỉ cần ở một mình, tránh xa mọi người. Cô lấy cuốn sách ra khỏi túi và mở nó ra trước khi rút đũa phép ra.
'Lumos.' Cô nói nhẹ nhàng trước khi đầu đũa phép bắt đầu sáng lên.
Cô cầm đũa phép gần các trang và bắt đầu đọc Les Misérable ngay từ trang đầu. Những gì cô ấy không nhận thấy là thực tế là cô ấy đã ngồi trên băng ghế trong hai giờ qua và cô ấy đã bỏ lỡ bữa tối. Hermione lật trang tiếp theo khi cô nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần.
'Tôi biết tôi sẽ tìm thấy cô ở đây mà.' Draco nói ngồi xuống bên cạnh cô.
Hermione ngước nhìn anh với đôi lông mày nhướn lên.
'Xin lỗi có chuyện gì hả?'
'Weaselette nói với Potter rằng cô ấy không biết cok đang ở đâu và cô ấy lo lắng cho cô.' Draco nhún vai.
'Vì vậy, cậu đề nghị đến và tìm tôi?'
Draco cười.
'Không, tôi chỉ muốn chắc chắn rằng cô vẫn ổn.' Draco nói.
Hermione nở một nụ cười.
'Tôi hoàn toàn ổn mà.' Hermione nói, đóng cuốn sách của mình lại.
'Vì vậy nên cậu đã nghe lén từ những người bạn tốt nhất của tôi hả?' Hermione hỏi nhìn về phía anh.
'Tôi đã đi qua họ sau bữa tối và tình cờ nghe thấy điều đó.'
'Bữa tối? Tôi quên mất bữa tối rồi sao? '
Draco gật đầu.
'Tại sao cậu muốn chắc chắn rằng tôi ổn?' Hermione hỏi.
'Bởi vì tôi nhận thấy cô đã khá vắng mặt trong tuần qua.' Draco nói nhìn về phía cô.
'Và trầm xuống.' anh nói thêm.
Hermione thở dài.
'Tôi có thể hiểu được mà, tất nhiên.' Draco nói.
'Tôi chỉ thích ngồi đây vào lúc hoàng hôn và bước ra khỏi tất cả các vấn đề và suy nghĩ trong giây lát.' Hermione nói.
'Nghe hay đấy.' Draco gật đầu.
'Nó giúp tôi tỉnh táo. ' Hermione mỉm cười.
'Làm thế nào cậu biết tôi đã ở đây?' Hermione hỏi.
Draco nhún vai và nhìn ra nước. Lúc này trời đã tối và trời khá lạnh.
'Cô đã tình cờ chạy trốn đến nơi nhỏ bé này bất cứ lúc nào khi nào cô muốn ở một mình.' Draco nói.
'Câụ đã theo dõi tôi hả Malfoy?' Hermione nói.
'Không! Tất nhiên là không rồi! Tôi chỉ để ý! ' Draco bảo vệ.
'Tôi chỉ đùa thôi mà, bình tĩnh.' cô ấy cười
Draco đảo mắt.
'Đừng quên chúng ta phải thực hiện cuộc tuần tra của chúng ta vào tối nay.' Draco nhắc nhở cô.
Hermione gật đầu.
'Vậy hãy nói cho tôi biết Malfoy, mọi chuyện với Parkinson thế nào rồi?'
Draco nhìn cô với đôi lông mày nhướn lên trước khi anh nhìn lại mặt nước và nhún vai.
'Cô không biết hả?'
'Từ khi nào tình yêu của tôi lại khiến cô quan tâm?' Draco hỏi.
' Tôi chỉ là cố gắng để giúp cậu một số nói chuyện nhỏ thôi mà.' Hermione giận dữ.
'Cô ấy thậm chí là bạn gái của bạn cậu?' Hermione hỏi.
'Tại sao lại đột ngột nổi nóng vậy?' Draco cười nhếch mép.
' Nhắc lại một lần nữa, tôi chỉ cố gắng để làm cho cậu một số nói chuyện nhỏ thôi.' Hermione nói.
'Không cô ấy không phải bạn gái của tôi.' Draco nói.
'Vậy cậu muốn theo đuổi cô ấy hả?' Hermione hỏi.
Draco quay lại nhìn cô và cười khúc khích.
'Không, tôi không muốn.' Anh trả lời.
'Tại sao cậu cứ hôn cô ấy cô ấy? Ý tôi là nếu cậu không muốn trở thành mối quan hệ trên mức bạn bè? ' Hermione hỏi.
'Tại sao lại hỏi tôi những câu hỏi đó?' Draco nhếch mép.
'Tôi chỉ đang cố gắng tìm hiểu làm thế nào bộ não của cậu hoạt động.' Hermione nói.
' Thành thật mà nói , cô ấy cứ liên tục đâm vào môi tôi, và tôi không còn cách nào khác.' Draco thông báo.
'Câụ dường như không bận tâm về chuyện đó.'
'Và điều thứ hai .' Anh nói, giơ tay lên để làm rõ cô cần giữ im lặng.
'Cô ấy không phải là bạn của tôi.'
Hermione cau mày.
'Chà, có vẻ như Parkinson nghĩ khác đó.' Hermione nói.
Draco nhún vai.
'Cô không phiền chứ?'
'Tôi chẳng còn ai khác xếp hàng theo đuổi cả.' Draco nói.
'Có phải đó là lý do tại sao cậu tiếp tục để cô ấy làm những việc của mình?' Hermione hỏi.
Draco nhếch mép nhìn về phía cô.
'Không phải như thế.' Hermione thở dài.
'Vâng tôi cũng nghĩ thế.' Draco trả lời câu hỏi trước đó của cô.
Hermione cau mày.
'Nhưng tại sao cậu lại nghĩ vậy? Tôi nhớ các cô gái đều xếp hàng chờ cậu mà. ' Hermione nói.
'Đó là chuyện lúc trước, giờ không còn nữa rồi.' Draco nhún vai.
'Câụ cảm thấy sao về việc ấy?' Hermione hỏi.
'Khi tôi đến đây tôi đã không yêu cầu một nhà tâm lý.' Draco giận dữ.
Hermione lắc đầu.
'Tất nhiên là cậu không.' cô ấy thở dài.
'Nhưng tôi hình dung cậu cần ai đó để nói chuyện.' Hermione nhún vai đứng dậy khỏi băng ghế.
'Cô đi đâu đấy?'
'Một nơi khác.' cô ấy nói.
'Có phiền nếu tôi đi cùng cô không?' Draco hỏi.
Hermione nhướn mày nhưng nhún vai khi cô quay lại. Draco đuổi kịp cô và nhìn xuống đất khi anh đến chỗ cô.
'Vậy cuộc sống tình yêu của cô bây giờ thế nào rồi?' Draco hỏi.
Hermione cười.
'Và tại sao tôi lại phải nói điều đó với cậu nhỉ?'
'Tôi chỉ nghĩ cô cần  ai đó để nói chuyện.' Draco nói.
Hermione quay lại nhìn anh và cười khúc khích, lắc đầu.
'Câụ thật kinh khủng cậu biết điều đó?' Hermione nói.
'Nhìn thấy số lượng bạn bè tôi có đi,tôi nghĩ là vậy thật.' Draco nói.
'Ôi không! Không phải như thế- '
' Tôi chỉ đang trêu chọc cô thôi mà. '
'Oh.' Hermione mỉm cười.
'Vậy giờ?' Draco hỏi.
'Gì?'
'Cuộc sống tình yêu của cô.'
Hermione thở dài.
' không có tiến triển gì cả, thật đấy.' cô ấy nói.
'Không có ai hâm mộ cô hả?'
' Rất nhiều đó.'
'Có thật không?'
'Nếu cậu đếm những bức thư tôi nhận được từ người hâm mộ trên toàn thế giới thì chắc cậu sẽ tin.' Hermione nói.
'Cô nhận được thư hả?'
'Bộ ba vàng đấy, mọi người đều biết chúng tôi, mọi người trong Thế giới phù thủy.' Hermione nói nhìn xuống đất.
'Sao mặt cô lại ủ rũ thế?  như thể họ biết cô vì cô là một kẻ giết người hàng loạt khét tiếng không bằng. ' Draco nói.
Hermione nở một nụ cười.
'Thực tế là chúng tôi không có bất kỳ sự riêng tư nào và tôi sẽ không thể đến bất cứ nơi nào mà không có camera lóe sáng xung quanh tôi.' Hermione thở dài.
'Họ biết cô sống ở đâu hả?' Draco hỏi.
Hermione gật đầu.
'Họ phát hiện ra ở đâu đó giữa mùa hè.' Hermione nói.
'Đợi cho đến khi tôi đi ra khỏi nhà trước khi nhảy ra khỏi cây hoặc từ phía sau một cái cây rồi chụp ảnh.'
'Nó khá kinh khủng.' Hermione thừa nhận.
Draco gật đầu.
'Chỗ này thì thế nào? Ở Hogwarts ấy? ' Draco hỏi.
'Tôi thực sự cảm thấy an toàn khi ở đây.' Hermione nói với anh một nụ cười nhỏ.
'Nhưng ở đây cô đã phải đối phó với Hogwarts Insider đó.' Draco nói.
'Đó chỉ là một tờ báo của trường và James thậm chí không liên tục chụp ảnh chúng tôi.' Hermione nhún vai.
'James?'
'Đó là  chàng trai đằng sau Hogwarts Insider.'
'Gryffindor. Đó là một chàng trai tốt, anh ấy thậm chí còn yêu cầu tôi nhảy với anh ấy tại vũ hội khi R- khi Ron không ở đâu đó để được tìm thấy. ' Hermione nói.
Draco gật đầu.
'Cậu sẽ chờ tôi chứ? Sau khi tôi đặt cuốn sách của mình trong phòng chung của chúng ta? ' Hermione hỏi.
'Ồ vâng chắc chắn rồi.' Draco mỉm cười khi họ bước lên cầu thang cuối cùng lên tầng bảy.
'Vậy James ?.' Draco nói.
'Anh ấy thì sao?'
'Cô có thích anh ấy không?'
Hermione cười.
'Như một người bạn.' cô ấy nói.
'Chà, tôi có cảm giác anh ấy sẽ muốn được nhiều hơn.' Draco nói.
Hermione lắc đầu.
'Tôi không nghĩ vậy. Và nó sẽ không xảy ra. ' Hermione nói.
Draco nở một nụ cười.
'Tôi sẽ trở lại ngay.' cô nói trước khi nói với Snape mật khẩu và bước vào.
'Cái gì vậy? Trò chuyện với cô Granger ở đó à? ' Snape nói với một nụ cười thích thú trên khuôn mặt.
'Không.'
'Không? Thật không giống như trò chút nào. Ta cảm nhận được tình cảm của cô ấy xung quanh trò. ' Snape nói.
Draco đảo mắt.
'Không có cảm xúc.'
'Tất nhiên, làm thế nào tôi có thể quên? Cảm xúc của Draco Malfoy? Không thể nào. Chỉ một chút phấn khích. ' Snape nói chán.
'Nghe tốt-'
' Cậu ổn chứ?' Hermione hỏi cách trở ra khỏi phòng sinh hoạt chung và đi vào hành lang.
'Vâng, tốt.' Draco nói dối.
'Đi nào.' Draco nói bước đi từ chân dung của Snape.
Hermione liếc nhìn Snape trước khi cô nhanh chóng đi theo Draco.
'Thầy ấy đã nói gì vậy?'
'Ồ như bình thường thôi.' Draco nói dối.
Hermione gật đầu và thở dài.
'Thâỳ ấy vượt ra ngoài giới hạn. Thầy ấy nên học cách đối xử với mọi người một cách tôn trọng. ' Hermione nói.
Draco gật đầu.
'Hãy nhanh chóng làm cho xong cuộc tuần tra này. Tôi thật sự rất mệt mỏi rồi, tôi thực sự CẦN giường của tôi ngày bây giờ. ' Hermione nói.
'Cô không cần phải đi bộ với tôi. Cô có thể đi ngủ nếu cô muốn. ' Draco đề nghị.
'Không, tôi sẽ làm phiền cậu với việc của tôi đâu.' Hermione cười khúc khích.
' Cô không bao giờ làm phiền tôi cả.' Draco nói.
Hermione liếc nhìn anh rồi nhanh chóng nhìn xuống đất khi cô cảm thấy hai má mình đỏ ửng. Draco mỉm cười và nhìn lên phía trước.
' Cô có biết rằng tôi thực sự-' Draco bắt đầu.
' sssh, cậu có nghe thấy tiếng gì không?' Hermione hỏi.
Draco lắng nghe và nghe thấy giọng nói gần đó. Anh nhìn Hermione gật đầu với một nụ cười trên khuôn mặt cô. Họ đi bộ đến lớp học, nơi những giọng nói phát ra và cả hai tựa tai vào cửa.
'Có người  đang ở đó.' Hermione thì thầm.
Draco gật đầu trước khi lùi lại và đặt tay quanh tay nắm cửa.
'Các cô cậu đang làm gì ở đây?' Draco nói bước vào lớp.
Hermione cắn môi, cố gắng không cười, khi nhìn thấy một cô gái Hufflepuff và anh chàng Ravenclaw nhìn sốc với Draco.
'Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu hai người quay trở lại phòng chung của chính mình.' Hermione đề nghị.
Cô gái Hufflepuff gật đầu trước khi nhanh chóng vượt qua Draco và Hermione và chạy đi.
'Làm tốt lắm.' Draco gật đầu với anh chàng.
Anh chàng lúng túng mỉm cười khi cài lại chiếc áo choàng của mình.
'Bây giờ đi ngủ. Lần này chúng ta sẽ để nó ở đó, được chứ? ' Hermione nói.
Chàng trai gật đầu trước khi cũng nhanh chóng rời khỏi lớp học.
'Cô có thấy khuôn mặt của họ không?' Draco cười.
'Họ sợ đến xanh cả mặt.' Hermione cười.
'Nhiệm vụ đã hoàn thành.' Draco cười.
Hermione lắc đầu, không thể nhịn cười.
'Nào nào, chúng ta phải kết thúc cuộc tuần tra này.' Hermione cười khúc khích kéo Draco đi với cô.

YOU ARE THE ONE THAT I WANT ? ( Dramione)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ