Chapter 57: The house

193 14 0
                                    

Ngôi nhà
Họ đã bay được vài giờ và chỉ mới đi được nửa đường. Không khí vẫn lạnh và là nửa đêm. Harry nhìn qua vai bạn bè và ra hiệu cho họ theo anh ta xuống đất. Các con vong mã bắt đầu bay xuống và hạ cánh lần lượt. Harry nhảy ra khỏi con vong mã của mình trước và ngay sau đó Ginny, Draco, Ron và Blaise theo sau.
'Chúng ta nghỉ ngơi nhanh chóng và sau đó tiếp tục.' Harry nói với họ. Draco quay sang Blaise, người nở một nụ cười, nhưng đôi mắt lộ rõ ​​sự mệt mỏi.
'Mày ổn chứ?' Blaise hỏi.
'Được chứ?'
'Tốt.' Blaise gật đầu.
'Tao chỉ hy vọng chúng ta không quá muộn.' Draco thở dài.
Blaise chậm rãi gật đầu, nghiên cứu khuôn mặt của người bạn thân nhất của mình.
' Sẽ không.' anh trấn an anh.
'Tao chắc rằng cô ấy sẽ đưa ra một số nhận xét.'
Draco tặng anh một nụ cười nhỏ, nhưng nó không lọt vào mắt anh. Blaise vỗ cánh tay và lắc đầu.
'Cô ấy sẽ ở đó.' anh nói với anh.
'Tao biết cô ấy sẽ.'
'Cô ấy phải.' Draco nói, ngước nhìn anh.
'Tao không thể không cảm thấy có trách nhiệm.'
'Đừng dằn vặt Draco.' Ginny nói, bước đến hai người.
'Đó không phải lỗi của anh.'
'Tôi nên biết đó không phải là cô ấy khi Hermione giả đến Hogwarts.'
Ginny lắc đầu và chỉ muốn nói gì đó khi Ron lên tiếng.
'Malfoy, cậu có thể ngăn chặn sự tự thương hại đó không? ' Ron kêu lên.
'Ronald.' Ginny cảnh báo.
'Không nghiêm túc. Có lẽ cậu nên biết đó không phải là cô ấy, nhưng ba chúng ta thì sao? Chúng ta đã biết cô ấy lâu nhất, làm bạn với cô ấy lâu nhất và thẳng thắn tôi nghĩ chúng ta hiểu cô ấy hơn cậu. Nếu ai đó biết rằng đó không phải là cô ấy, thì đó là chúng ta. Ngừng hành hạ bản thân và mọi người xung quanh và đưa năng lượng của cậu vào thứ gì đó hữu ích, như cứu cô ấy. '
Ginny lắc đầu, lườm anh trai mình. 'Anh đã đi quá xa.'
Ron đảo mắt và lắc đầu khi anh rời khỏi chúng.
'Em xin lỗi vì điều đó.' Ginny nói với anh ta.
'Đừng như vậy.' Draco nói, vẫy nó đi. 'Anh ấy có một điểm.'
Ginny nhìn anh một lúc trong im lặng, dò dẫm ngón tay.
'Đừng nghĩ quá nhiều về nó, được chứ? Chúng ta sẽ có cô ấy với chúng ta một lần nữa sau vài giờ nữa. ' Cô nói với anh ta trước khi bước đi và đến gần Harry, người vừa cho con vong mã của anh ta một miếng thịt sống.
'Em không sao chứ?' Anh hỏi khi cô đến bên anh.
Cô vỗ nhẹ vào vòng mã và nhún vai. 'Như mọi người có thể trong tình huống này.'
Anh quay sang cô và nắm lấy cổ tay cô trong tay trước khi kéo cô về phía anh. Anh hôn lên trán cô trước khi ôm cô thật chặt.
'Mọi thứ sẽ ổn.' Anh ấy nói với cô ấy. Ginny vòng tay quanh eo anh và gật đầu.
'Em biết.' Cô khẽ nói.
'Anh có nghĩ rằng chị ấy sẽ đổ lỗi cho chúng ta?' Cô hỏi sau một lúc im lặng.
Harry kéo đi để nhìn cô.
'Tại sao em lại nghĩ thế?'
Cô nhún vai.
'Chị ấy có thể.'
'Em sợ cô ấy sẽ đổ lỗi cho chúng ta về những gì đã xảy ra với cô ấy à?'
'Ý nghĩ đã xuất hiện trong đầu em vài lần trong vài ngày qua.' Ginny nói với anh ta.
'Tất nhiên điều quan trọng nhất bây giờ là đưa chị ấy ra khỏi nơi đó, nhưng en không thể không tự hỏi liệu chị ấy có bị điên không.'
'Anh không nghĩ cô ấy sẽ nổi điên. Trước tiên anh cảm thấy nhẹ nhõm và anh không biết cô ấy sẽ cảm thấy thế nào sau đó, nhưng không có gì phải lo lắng về điều đó ngay bây giờ. ' Harry nói.
'Cố gắng không nghĩ về nó nhiều, được chứ? Em sẽ chỉ buồn bản thân với những kết quả có thể thậm chí không thể trở thành một điều thực sự. '
Ginny chậm rãi gật đầu và ấn một nụ hôn lên môi anh.
' Anh là nhất.'
'Anh làm hết sức.' anh ấy cười.
'En phải nói chuyện với Ron.' Ginny nói, kéo anh ra.
'Bồ ấy khỏe chứ?'
Ginny nhún vai.
'Em không nghĩ anh ấy khoẻ .'
'En có muốn anh nói chuyện với bồ ấy không?'
Cô lắc đầu, bước ra khỏi anh.
'Không, em có thể xử lý anh trai lớn của mình.' Cô mỉm cười yếu ớt trước khi bước đến chỗ Ron, người ngồi xuống bãi cỏ chỉ cách nơi những con vong mã và ba chàng trai đang đứng một chút.
' Em ngồi đây được chứ?'
Ron nhìn lên và nhún vai. Ginny ngồi xuống cạnh anh trai và nhìn ra trước mặt cô.
'Ạn không sao chứ?' Cô ấy hỏi.
'Khỏe.'
'Điều đó là gì về bây giờ?' Cô ấy hỏi.
Ron thở dài và lắc đầu.
'Anh không thể nghe cậu ấy nói như thế nữa.  '
'Anh tự trách mình à? Anh là một trong những người đầu tiên bắt kịp sự thật rằng Hermione thực sự đã không trở lại với chúng ta. '
Ron lắc đầu.
'Anh chỉ cảm thấy như vậy, nếu anh không lừa dối cô ấy thì chúng ta vẫn có thể ở bên nhau và cô ấy sẽ không thân thiết với Malfoy và chúng ta có thể không ngồi đây.'
Ginny quay lại nhìn anh.
'Anh đang gián tiếp đổ lỗi cho Draco?'
'Không, nhưng thực tế là cha anh ấy đã bắt cô ấy, không có anh ấy, cô ấy vẫn ở bên chúng ta. Anh không nghĩ Lucius sẽ bắt cô ấy nếu không phải vì mối quan hệ của họ. '
Ginny giận giữ, khiến Ron ngước nhìn cô.
'Em không thể nói với anh rằng những điều anh vừa nói không đúng sự thật.'
Cô lắc đầu.
'Nó có thể đúng,
'Tại sao em luôn bảo vệ anh ta?' Ron hỏi.
'Bởi vì Hermione yêu anh ấy và anh ấy thực sự là một chàng trai tốt.' Ginny nói với anh ta.
'Anh không thể phủ nhận sự thật rằng anh ấy yêu cô ấy. Chết tiệt, em nghĩ anh ấy sẽ đổi chỗ với cô ấy trong tích tắc nếu có thể. '
Ron nhìn qua vai Draco và im lặng một lúc trước khi chậm rãi gật đầu. 'Em đúng.'
'Điều đó xảy ra thường xuyên.'
Ron huých vai cô ấy và không thể không cười khúc khích.
'Đó chỉ là sự căng thẳng và thất vọng đã được xây dựng trong vài tuần qua.'
'Em biết.' Ginny gật đầu.
'Nhưng anh quên rằng anh không đơn độc trong việc này và chúng ta sẽ trải qua điều tương tự. Ngừng đẩy mọi thứ đi và cố gắng nói chuyện với em hoặc Harry.
Ron vòng tay ôm em gái và kéo cô vào lòng nhanh chóng. Một cái gì đó anh thường không làm và vì điều này lúc đầu cô rất ngạc nhiên, nhưng cô nhanh chóng hồi phục và ôm anh lại. 'Em nghĩ mẹ sẽ phải nói gì về điều này?' Ron hỏi, sau khi họ buông tay nhau.
Ginny cười khúc khích và lắc đầu.
'Em thậm chí không muốn nghĩ về nó. Bà ấy sẽ mắng chúng ta vì điều này, nhưng bà ấy sẽ thầm tự hào về những đứa trẻ của mình. '
'Một cách tự nhiên.' Ron nháy mắt.
Ginny mỉm cười và nhìn qua vai cô khi Harry gọi họ.
' Đi được chưa mọi người?' Harry gọi.
'Vâng, ở ngay đây!' Ginny gọi lại trước khi đẩy mình lên. Cô đưa tay cho anh trai mình, anh ta cầm và kéo anh ta lên.
'Tất cả sẽ ổn thôi.' Cô trấn an anh.
Ron nhìn cô một lúc rồi gật đầu.
'Nó sẽ ổn.'
'Nào.' Cô nói, bắt đầu đi bộ trở lại chỗ con vong mã, anh trai cô bên cạnh cô.
'Và?' Harry hỏi khi Ginny vượt qua anh ta.
'Tất cả đều tốt.' Cô nói với anh ta trước khi leo lên con vong mã lần nữa.

YOU ARE THE ONE THAT I WANT ? ( Dramione)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ