Chapter 51: Come again

195 12 0
                                    

                           Trở lại
Draco đi xuống cầu thang và qua các hành lang đến Đại sảnh. Khi anh thức dậy vào sáng hôm đó, anh đi kiểm tra Hermione, nhưng khi anh nhìn vào phòng cô thì cô đã biến mất. Một nút thắt đã hình thành trong bụng anh và anh sợ rằng tất cả chỉ là một giấc mơ mà cô đã trở lại. Ý nghĩ đó cứ lởn vởn trong vài giây trước khi anh nhận ra mình thật ngu ngốc và anh nhanh chóng thay đổi. Draco bước vào Đại sảnh và mắt anh đảo qua bàn Gryffindor trước khi anh tìm thấy những người anh đang tìm kiếm. 'Buổi sáng tốt lành.' Anh chào hỏi, ngồi xuống cạnh Hermione.
'Chào.' Cô nở một nụ cười với anh, dừng lại giữa câu chuyện để chào anh.
'Em đã ngủ như thế nào?'
' Tốt còn anh thì sao?'
'Tốt, tại sao em không đánh thức anh trước khi em rời đi?'
'Em muốn, nhưng khi em thấy anh vẫn còn ngủ say, en không thể đánh thức anh dậy. Anh trông thật thoải mái và bình yên. ' Cô nhún vai.
'Em hình dung anh có thể ngủ nữa .'
Draco nở một nụ cười trước khi anh lấy một ít bánh mì nướng từ đĩa trước mặt anh.
'Vì vậy, để tiếp tục những gì em đã nói khi những thần sáng tìm thấy em, em nghe thấy họ đi xuống cầu thang bên ngoài phòng en đang bị giam giữ.' Hermione nói với họ.
Draco cau mày khi nhìn cô.
'Chị không sợ à?' Ginny hỏi.
'Tất nhiên là có rồi. Đó là một kỷ niệm đau thương. Chị chỉ vui mừng vì họ đã không làm tổn thương chị về thể chất hoặc những thứ tương tự. ' cô nói nhẹ nhàng.
Ginny nhìn cô, nỗi buồn thoáng qua mặt.
'Em rất xin lỗi chị đã phải trải qua tất cả điều đó.'
'Thật không may, chúng ta không thể thay đổi quá khứ mà không có hậu quả lớn.'
'Sẽ thật tuyệt nếu điều đó không xảy ra.' Ginny đồng ý.
'Chị cảm thấy thế nào, được trở lại đây?'
'Tốt.' Hermione nói.
'Mọi thứ xung quanh đây giúp chị quên đi những thứ đó.'
'Điều đó tốt.' Ginny gật đầu.
'Bồ đã nói chuyện với ai đó về những gì đã xảy ra chưa?' Harry hỏi.
'Ý bồ là gì?'
' Ý mình nghĩa là một chuyên gia, một người chuyên về các trường hợp chấn thương.'
'Nhưng mình ổn mà?'
'Bồ nói rằng bồ ổn, nhưng bồ có thực sự?' Harry hỏi.
'Harry, không phải bây giờ.' Ginny cảnh báo.
Hermione cau mày khi nhìn anh.
'Mình đang nói với bồ là mình ổn.'
Harry tìm kiếm khuôn mặt của cô ấy và cuối cùng lắc đầu.
'Mình chỉ đang tự hỏi.'
'Bạn đang nói tôi cần giúp đỡ?'
'Mình không nói bất cứ điều gì. Mình chỉ tự hỏi, đó là tất cả. '
Hermione cắn miếng bánh mì nướng của mình và chọn cách phớt lờ lời nhận xét mà Harry vừa đưa ra. Ginny khuỷu tay húc vào xương sườn Harry. ' Anh mà còn nói nữa anh sẽ?' cô rít lên.
'Gì? Đó là một câu hỏi bình thường. ' Harry lẩm bẩm trở lại.
Ginny đưa cho anh một cái nhìn cảnh báo và lắc đầu. Harry đảo mắt và tiếp tục bữa sáng, mà không nói bất cứ điều gì cho đến cuối cùng.

Ginny đọc cùng năm câu trong lần thứ mười và cô ấy dường như không hoàn toàn xử lý những gì cuốn sách đang nói với cô ấy. Cô thở dài và ngồi lại, kéo mái tóc gừng của mình thành một cái đuôi ngựa trước khi buộc nó bằng một chiếc cà vạt tóc. Thư viện im lặng trừ tiếng bước chân khi họ đi từ kệ sách đến kệ sách. Ron thả sách xuống bàn và ngồi xuống đối diện em gái mình.
'Có gì đó không đúng.' Ron nói với giọng khàn khàn.
'Em muốn nói rằng em ngạc nhiên, nhưng tiếc là em không thể.' Ginny lẩm bẩm, ngồi dậy và đặt khuỷu tay lên bàn.
'Khai sáng cho em, anh đã làm gì bây giờ?'
'Anh không làm gì cả?' Ron hờn dỗi.
'Anh có chắc không?'
'Vâng, theo như anh có thể nhớ anh rõ ràng.'
'Ah nhìn kìa, đó là những gì em muốn nói. Theo như anh có thể nhớ. ' Cô nói, tựa đầu vào tay cô.
'Oh im đi và lắng nghe anh.' Ron nói. 'Giọng của Hermione, nó không giống như anh nhớ.' Ron bang.
'Hơi khàn một chút, nhưng đó có thể là do cô ấy bị nhốt trong phòng lạnh.' Ginny nói, quay lại nhìn anh trai mình.
'Như en đã nói, cô ấy đã ở nhà một lúc trước khi đến đây.' Ron lẩm bẩm.
'Có lẽ chị ấy bị cảm.'
'Có lẽ em chỉ đang kiếm cớ mặc dù em biết điều gì đó không ổn.'
'Điều đó thật vớ vẩn.' Ginny giận dữ. 'Tại sao anh cố gắng hết sức để thuyết phục em điều gì đó không đúng?'
'Bởi vì có gì đó không đúng. Gin, suy nghĩ đi. Cô ấy đã hành động kỳ lạ, không giống mình. Giọng nói của cô ấy không giống nhau và khi em nhìn kỹ, cô ấy thậm chí không đi giống như trước khi cô ấy bị bắt đi. Anh biết em muốn tin rằng cô ấy đã trở lại và ổn, nhưng anh biết em có cùng cảm giác với anh. Và nếu anh đúng, chúng ta phải tìm ra đây là ai, làm thế nào người này có thể trông giống Hermione và Hermione của chúng ta ở đâu '.
Ginny nhìn anh trai mình, một cái nhíu mày sâu thẳm trên trán.
'Có gì đó không đúng.' Draco nói với giọng khàn khàn khi ngồi xuống cạnh Ginny.
'Ý anh là gì?'
'Hermione-'
'Tôi cũng có cảm giác tương tự.' Ron nói với anh ta.
Draco ngước nhìn anh và gật đầu.
'Cô ấy nói với tôi căn phòng bị cô lập.' Draco nói.
'Ý anh là gì?'
'Cô ấy nói căn phòng bị cô lập và không thể nghe thấy âm thanh từ bên ngoài phòng. Và chỉ sáng nay cô ấy nói rằng cô ấy nghe thấy tiếng các thần sáng đi xuống cầu thang. Cô không thêm vào. '
' Mọi người.' Ginny thở dài.
'Tại sao chúng ta không thể tận hưởng sự thật rằng chúng ta có Hermione trở lại?'
'Bởi vì tôi không nghĩ rằng một người bị chấn thương sẽ hành động như không có gì xảy ra.'
'Có lẽ hành động theo cách cô ấy giúp cô ấy xử lý những gì đã xảy ra? Có lẽ cách cô ấy đi chỉ là cách đi mới vì cô ấy bị xích quanh tay và chân trong nhiều ngày. Có lẽ giọng cô ấy không giống vì cô ấy cố gắng không khóc mỗi lúc trong ngày. Có lẽ cô ấy nói những điều không bổ sung bởi vì bộ não của cô ấy đang cố xử lý trải nghiệm đau thương và bộ não của cô ấy quên đi các phần hoặc thêm các phần để làm cho tình huống trở nên dễ chịu hơn? ' Ginny rít lên.
'Em phải thực tế Gin.' Ron nói.
'Tôi sợ rằng tôi phải đồng ý với Weasley về điều này. Tôi ước chúng tôi sai và cô đúng. Tôi thành thật làm, nhưng một cái gì đó cho tôi biết đây không phải là Hermione của chúng ta. '
'Có một đầu tiên cho tất cả mọi thứ.' Ron ghi chú.
'Và nếu chúng ta đúng và đây không phải là Hermione của chúng ta, chúng ta phải ra ngoài và tìm cô ấy-' Ron nói thêm trước khi dừng lại khi ai đó đến gần bàn của họ.
'Này, có chuyện gì thế?' Chris hỏi, ngồi xuống cạnh Ron.
Draco và Ron trao đổi ánh mắt, âm thầm tranh luận xem có nên ném suy nghĩ của họ về Chris và xem anh ta nghĩ gì hay bỏ nó ngay lúc này.
'Ai đó ở đây à?' Chris đùa, vẫy tay với họ.
Ginny thở dài.
'Họ nghĩ có gì đó không ổn về Hermione.'
'Ginny!' Ron kêu lên.
'Em không thể đi xung quanh nói với mọi người điều này.'
'Đó là Chris, anh ấy cũng là bạn của cô ấy Ronald.' Ginny im lặng nói.
' Vì vậy, hãy nói cho anh ấy biết suy nghĩ của cậu vì lợi ích của Merlin. '
'Cô ấy thật kiêu căng.' Draco thì thầm với Ron.
'Cô ấy chắc chắn là có.' Ron lẩm bẩm. 'Gần đây cậu có nhận thấy điều gì kỳ lạ về Hermione không?'
'Gần đây cô có nghĩa là vài ngày cô ấy đã trở lại đây?' Chris hỏi, nhướng mày.
'Uh, vâng.'
Chris nhún vai.
'Chắc chắn, nhưng cô ấy chỉ có một kinh nghiệm đau thương, cậu có thể đổ lỗi cho cô ấy?'
'Đó là toàn bộ vấn đề. Cô ấy đã trải qua một kinh nghiệm đau thương và cô ấy hành động như không có gì xảy ra. ' Ron nói.
'Và những điều cô ấy nói không thêm vào.' Draco nói thêm.
Chris nhìn cả hai người trước khi gục đầu và thở dài.
'Tôi ước tôi không phải nói với cậu điều này bởi vì cô ấy yêu cầu tôi giữ nó cho riêng mình, nhưng những lời buộc tội này không đúng và nếu đây là cách câhn nghĩ nó hoàn toàn sai.' Chris nói, nhìn lên họ.
'Hôm qua tôi đã đi ngang qua cô ấy và cô ấy có vẻ khá quẫn trí. Như thể cô đã lạc lối và không thể tìm được đường về. Vì vậy, tôi ngăn cô ấy lại và bảo cô ấy thở. Khi cô cố trấn tĩnh lại, cô đã khóc. Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy không thể xử lý được nữa và khi tôi hỏi cô ấy nói "hành động như thể mọi thứ đều ổn nên không ai lo lắng cho tôi." Chris nói với họ.
'Thật đau lòng khi thấy cô ấy rất tan vỡ.'
'Ôi không.' Ginny thở hổn hển.
'Câụ có nói với cô ấy rằng cô ấy không nên hành động như thể mọi thứ đều ổn. Chúng ta là bạn của cô ấy, chúng ta ở đây để giúp cô ấy và chúng ta không thể giúp đỡ khi chúng ta không biết rằng cô ấy cần giúp đỡ hoặc muốn giúp đỡ. '
'Tôi nghĩ cô ấy không muốn làm gánh nặng cho mọi người với những gì đã xảy ra và phải giữ cô ấy lại với nhau khi cô ấy tan vỡ.'
'Tôi nghĩ rằng tôi phải đi và nói chuyện với cô ấy.' Ginny nói.
'Cho cô ấy một ít thời gian để suy nghĩ. Và khi cô ấy sẵn sàng nói chuyện, cô ấy sẽ đến với cô. ' Chris nói với cô ấy.
'Có một cái gì đó giống như một thu nhỏ ở đây tại Hogwarts? Có lẽ ai đó chuyên nghiệp có thể giúp cô ấy xử lý những gì đã xảy ra với cô ấy? '
Ginny nhún vai.
'Tôi không chắc. Tôi không nghĩ vậy. Nhưng chúng ta có thể đến giáo sư McGonagall và hỏi? '
'Nghe có vẻ như một ý tưởng tốt. Tôi nghĩ rằng nó có thể giúp Hermione có thời gian tuyệt vời nếu cô ấy có ai đó ngoài bạn bè để nói chuyện. Một người có thể nhìn vào tình huống một cách khách quan. ' Chris nói.
'Tất cả đều ở đây vì cô ấy, nhưng có lẽ điều cô ấy cần từ chúng ta là chỉ làm cô ấy mất tập trung vào những gì đã xảy ra và để cô ấy có người khác nói về khoảng thời gian tồi tệ đó'.
'Chris, cậu thực sự là một người bạn tuyệt vời với cô ấy.' Ginny nói.
'Tôi chỉ đang tìm kiếm cô ấy.' Anh ta nhún vai.
'Giống như tất cả các cậu làm.'
'Nó được đánh giá cao.' Draco gật đầu, tặng anh một nụ cười nhỏ.   


YOU ARE THE ONE THAT I WANT ? ( Dramione)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ