Chết tiệt!
Hắn đường đường một đại nam nhân, thế nhưng muốn hắn đi xung hỉ?
Nều truyền ra hắn còn mặt mũi gì nữa? Về sau khi áp tiêu, nhất định bị người giang hồ cười chết!
Đêm khuya, Sáp Kỳ trừng mắt lầu các cách vách, ở trong lòng phẫn giận mắng.
Đáng chết nhất là cha mẹ hắn, không trải qua đồng ý của hắn, liền tự tiện đồng ý, thật sự muốn hắn lên kiệu hoa ở rể Bùi gia.
Mụ nội nó, rốt cuộc hắn có phải thân sinh của họ, hay Bùi Châu Hiền mới là thân của họ? Vì báo ân, đem hắn đưa vào hố lửa?
Hắn mà để họ hài lòng như ý, hắn sẽ không gọi là Khương Sáp Kỳ!
Bạc môi mím chặt, Sáp Kỳ thề ở trong lòng, ngày kia, hắn tuyệt đối sẽ không ngoan ngoan lên kiệu, mặc kệ cha mẹ bức bách như thế nào, chuyện hắn không muốn làm, ai cũng không thể bắt buộc hắn.
Bỗng nhiên, mũi lại ngửi được một vị thuốc nồng đậm. Hắn nhíu mi, nhìn cửa sổ ở đối diện.
Buổi chiều, hắn lửa giận tận trời lao ra khỏi nhà, nghe được người bên đường nói Bùi Châu Hiền sinh bệnh.
Bọn họ đều nói nàng thật sự bệnh rất nặng, bộ dáng giống như không sống được bao lâu...
Mày rậm không tự giác nhăn lại, nghĩ đến năm năm trước nhìn đến khuôn mặt tái nhợt ốm yếu, thân mình mảnh khảnh, phảng phất như bị gió thổi sẽ ngã, làm cho hắn không dám tới gần.
Nhưng rõ ràng vài năm nay nàng rất tốt, vị thuốc kia cũng biến mất một đoạn thời gian, hôm kia nàng cũng còn tốt, đứng bên cửa sổ, như thế nào mới hai ngày liền bị bệnh?
Nàng thật sự có điều dưỡng thân thể sao?
Càng nghĩ. Càng hé ra khuôn mặt càng trầm, không hiểu đến độ lo lắng đứng lên.
"Kỳ quái, nàng bị bệnh liên quan gì ta? Ta lo lắng cái rắm gì?!" Hắn tức giận tự hỏi, nhưng không thể tự khống chế chính mình.
Môi khẽ mím lại, cá tính xúc động làm cho hắn không chút nghĩ ngợi liền vụng trộm hướng tới lầu các, mũi chân nhón lên, lập tức phi thân lên cửa sổ.
"Khụ khụ......"
Thanh âm rất nhỏ từ trong thất truyền ra, mà vị thuốc cũng càng đậm, tràn ngập toàn bộ phòng.
Hương vị kia làm cho Sáp Kỳ ngửi tới nhíu mày, có thể tưởng tượng được, dược uống kia có bao nhiêu khổ.
Bước xuống cửa sổ, hắn hướng đến nội thất đi. Ánh nến mỏng manh xuyên thấu qua mạn giường, mơ hồ có thể thấy được bóng người bên trong, thanh âm chính là phát ra từ nơi đó.
"Khụ...... Ai? Thừa Hoan sao?"
Tế nhu thanh âm bay ra, mềm mại kéo dài, làm cho Sáp Kỳ dừng lại cước bộ.
Ách...... Làm sao bây giờ? Hắn muốn lên tiếng sao?
Sáp Kỳ xấu hổ, vì xúc động, nửa đêm chạy tới khuê phòng của người ta, nếu như bị đã phát hiện, danh dự của hắn sẽ bị hủy. (MT: K phải danh dự của mỗ nữ à?)
BẠN ĐANG ĐỌC
[SEULRENE] [HOÀN] NAM HOÁ] [COVER] BƯỚM TRẮNG TRONG TAY HỔ GIẤY
FanfictionTác Giả: diemquyen2252002 Rating: 18+ Thể Loại: cổ đại, sắc, cao H, HE. Mong mọi người sẽ ủng hộ fic ❤️❤️❤️