Chương 41

302 4 0
                                    

"Fancy, cô ngủ rồi à?" Tiếng của Namyan truyền tới.

Cơ thể cô run lên.

Niels rời khỏi môi cô, nâng cằm cô lên, gương mặt hai người gần trong gang tấc, đôi mắt xanh lục trong đêm đen ẩn chứa tia nguy hiểm.

Hô hấp của cô dồn dập, ngực phập phồng.

Không nghe được tiếng trả lời, Namyan lại gõ cửa, "Fancy, tôi quên chìa khóa rồi, cô mở cửa cho tôi với."

Niels lùi về sau một bước, nhìn cô từ trên xuống dưới, sau đó cầm áo khoác đưa cho cô.

Cô đưa tay, anh thả cái áo ra, ai ngờ cô lại rụt tay về, áo khoác liền rơi xuống đất.

Anh nhìn cô không nói gì, quay người rời đi.

Namyan đang gõ cửa, có đánh chết cô ta cũng không ngờ người mở cửa là Niels, vẻ mặt anh vô cùng nghiêm túc. Cô ta vốn nhát gan, tuy Niels bình thường rất ôn hòa, nhưng điều khiến người kính nể anh chính là trí tuệ và sự uy nghiêm.

Cô ta muốn hỏi sao anh lại ở đây.

Nhưng lời nói lại nghẹn ở cuống họng, không thể phát ra.

Niels nhìn cô ta một cái, rồi nói "Thật xin lỗi."

Namyan mãi mới hoàn hồn, quay đầu nhìn bóng lưng anh đã đi xa.

Rốt cuộc là có chuyện gì nhỉ?

Gió lạnh thổi qua, Namyan run lên, lập tức tỉnh táo trở lại, đi vào phòng đóng cửa.

Vừa đi vào, suýt chút nữa cô ta ngã ngửa.

Phàn Hi đang tựa vào tường, quần áo trên người rách tan nát. Không những vậy, môi cô còn sưng đỏ, trên bộ ngực trắng như tuyết còn in dấu tay, trên cổ thì có dấu hôn, chỉ cần liếc qua cũng hiểu lúc nãy hai người họ khóa cửa để làm gì.

Namyan che miệng, giọng vô cùng kinh ngạc, "Fancy, có phải cô bị...Trời ơi, không ngờ Thiếu tá Dirichlet lại là loại người ấy."

Phàn Hi nhặt quần áo lên, khoác áo khoác, Namyan ở bên cạnh vẫn lảm nhảm, cô phất tay, "Không phải anh ấy ép, là tôi tự nguyện."

Namyan nghe xong, hai mắt mở to kinh ngạc.

***

Mark đang ở phòng huấn luyện tập boxing, Phàn Hi liền bước vào.

Anh ta dừng động tác đấm bao cát, hỏi, "Sao thế, lại thấy nhàm chán à?"

Phàn Hi, "Tôi tới để nhờ anh huấn luyện."

Mark xoa xoa đầu mình, tỏ vẻ hoài nghi.

Cô gật đầu, "Anh không nghe lầm đâu, tôi muốn trở nên mạnh mẽ."

Mark tháo găng tay, vẻ mặt thành thật, "Cô đã rất mạnh rồi. Thật sự là bên cạnh tôi không có ai mạnh mẽ giống cô."

Phàn Hi lắc đầu, "Vẫn chưa đủ."

"Như thế nào mới là đủ?"

"Ít nhất là có thể tự bảo vệ bản thân ở nơi này." Nói xong, ánh mắt cô rơi vào báng súng trên đùi anh ta.

Mê tình BerlinNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ