Luda đang nói chuyện điện thoại, nghe thấy tiếng nói của người đàn bà bên tai kia bỗng giật mình.
Lời này là có ý gì ?
Cô không vui ?
Vì sao không vui ?
Chẳng lẽ vì nàng nói chuyện điện thoại nên cô không vui.
Nàng ngước mắt nhìn Bona thì thấy mặt cô đăm đăm rất khó coi. Luda nuốt nước bọt.
" Ludie, cậu đang nghe mình nói đấy chứ ? "Dawon thấy đầu dây bên kia im lặng nên lo lắng hỏi.
Luda vội cầm chặt điện thoại trong tay - " Mình đây... "
Hai bàn tay to lớn thô ráp bỗng nhiên nắm lấy đôi vai nhỏ nhắn xoay cả người nàng lại đối diện với cô. Luda mở lớn mắt nhìn cô. Một giây sau, thân người đã bị một lực lớn đẩy ngã xuống giường lớn.
" Bbo... " - Nàng kinh ngạc trừng mắt nhìn Bona .
Không để nàng nói hết câu, cô đã nằm đè lên nàng. Môi cô áp mạnh lên cánh môi mềm. Xuồng xã cắn mút đôi môi anh đào của nàng. Hơi thở nóng bỏng xâm nhập khoang miệng nàng. Luda cơ thể cựa quậy. Điện thoại trên tay bị rớt xuống thảm lông .
" Ludie , Ludie cậu vẫn còn ở đó đấy chứ ? " - Tiếng Dawon vẫn còn vang lên trong điện thoại rồi sau đó là tắt máy.
Cô nàng tiếp tục gọi lại lần nữa. Chiếc điện thoại reo lên liên tục nhưng Luda không có cơ hội bắt máy.
" Bbo ... Bbo...đừng... "
Cô làm sao vậy ? Giống như đang bực bội chuyện gì đó vậy. nàng đang nói chuyện điện thoại cơ mà.
Cuối cùng chiếc điện thoại cũng chịu yên lặng. Cô hơi buông môi nàng ra.
Luda hô hấp khó khăn vội lên tiếng - " Bbo, Bbo làm sao vậy ? "Bona nằm đè lên nàng, cất giọng trầm thấp - " Bbo không thích có người phá vỡ bầu không khí riêng tư của chúng ta "
" Nhưng đó là điện thoại của Wonie, em phải nghe mà. Bbo không phải vì chuyện này mà không vui chứ ? "Nàng có chút hiểu ra vấn đề. Nhưng cũng thật là,cô không phải vì chuyện nhỏ nhặt này mà tức giận chứ.
" Bbo chính là không vui. Cô bạn thân của em vừa xuất hiện thì em đã không thèm quan tâm đến Bbo" - Bona nhíu mày nói.
Luda nghe vậy liền cảm thấy buồn cười. Cô không phải là đang ghen với bạn nàng đấy chứ. Từ lúc nào mà cô có cái tật ghen kỳ lạ như vậy ? Ngay cả bạn thân của nàng cũng ghen nữa sao ? Người này đúng là càng lúc càng lòi ra cái tính bá đạo, trẻ con của cô.
"Bbo đừng trẻ con như thế chứ ? Em lúc nào mà không quan tâm đến Bbo . Em chỉ là muốn nói chuyện điện thoại với Dawon chút thôi. Bbo lại vì chuyện này mà khó chịu như vậy. Bbo đó, sao lại đi ghen lung tung với bạn em chứ ? " - Nàng chu mỏ bất mãn. Bàn tay nhỏ nhắn đấm vào lồng ngực cô.
Bona chụp lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, vẻ mặt trông rất suy tư - " Ludie , Bbo biết tâm tư này của Bbo là không nên nhưng Bbo thực sự không muốn chia sẻ em cho ai khác. Trong lòng Bbo , em chỉ được phép là của Bbo , chỉ được quan tâm đến Bbo . Bbo không muốn tâm tư của em chừa ra một ít cho ai khác, tâm tư của em đều phải dành toàn bộ cho Bbo"
Gì chứ ? Luda thực sự cảm thấy dở khóc dở cười trước sự bá đạo trẻ con của cô. Nàng không biết nên cảm thấy ngọt ngào hay là hoảng sợ đây.
Hai cánh tay phấn hồng vòng lên ôm cổ cô nhưng gương mặt xinh đẹp lại có chút không vui - " Bbo đừng như vậy có được không ? Bbo bá đạo như vậy thì em còn có thể kết bạn với ai. Em chỉ có mình Dawon là bạn thân thôi, cô ấy với em lớn lên cùng nhau rất thân thiết cũng giống như Bbo với Soobin và Sojung vậy. Cô ấy là bạn em, Bbo là người em yêu, hai thứ tình cảm này đâu có liên quan đến nhau."
Bona đuôi mắt đã dãn đi rất nhiều không còn nhăn lại trước lời nói của nàng, vì cái câu "Bbo là người em yêu" đã làm lòng cô trở nên ngọt ngào.
Cô ôm chặt lấy nàng, giọng khàn khàn ra lệnh - "Ludie , nói em là của Bbo" Luda thầm trong lòng cười khổ. Người này suốt ngày đòi hỏi nàng nói mấy lời ngọt ngào với cô, như một đứa trẻ đòi kẹo vậy.
" Bbo ... Em là của Bbo ... "Nàng cuối cùng cũng chịu thua sự bá đạo của cô. Nhẹ nhàng lên tiếng.
Bona ngay lập tức cúi xuống nuốt sạch lời nói của nàng. Siết chặt thân thể nhỏ bé dưới thân. Cuồng dã chiếm đoạt môi nàng, lưỡi nàng. Đôi mỏng mạnh mẽ mút lấy tư vị ngọt ngào của nàng. Hơi thở nam tính một lần nữa quấn quýt hơi thở yếu ớt của nàng. Cô biết bản thân ích kỷ, vô lý nhưng là cô muốn nàng hoàn toàn thuộc về cô.
" Còn nữa ? " - Giọng cô trầm đục, rơi xuống chiếc cằm xinh xắn của nàng khẽ cắn.
Luda hô hấp rối loạn, gương mặt ửng hồng, yếu ớt lên tiếng - " Em... yêu Bbo"
" Ngoan " - Bona cắn mút cần cổ thanh mảnh, chủ ý để lại mấy vết hôn đỏ ửng.
Bàn tay to lớn của cô bắt đầu du ngoạn trên từng nấc da trắng nõn mịn màng. Cơ thể nàng theo đó mà run rẩy. Sự thô ráp trên từng ngón tay của Bona khẽ vuốt ve đường cong đầy đặn mê người.
" Bbo ....... " - Nàng nỉ non gọi tên cô. Có một chút chống cự cùng bài xích nhưng vẫn là không thể thoát khỏi sự mê hoặc của cô.