Chương 9

539 52 5
                                    

CHƯƠNG 9:

Chuyện đầu tiên khi trở lại Bắc Kinh, Vương Nguyên gọi ngay cho Đỗ Phong, nói mình không quay cái chương trình rách nát này nữa đâu.

Đỗ Phong cũng không nói gì cả, chỉ gửi một tờ hợp đồng đến, Vương Nguyên lúc này mới nhìn kỹ một lượt, phát hiện phí bồi thường vi phạm hợp đồng viết là 3 tỉ.

3 tỉ, cướp bóc à!! Vương Nguyên muốn xông đến nhà Đỗ Phong xé nát bản hợp đồng đó đi, được Ngụy Phàm nói hết lời cản lại.

Toàn bộ hành trình ghi hình « Tôi đồng ý » đều không mang theo trợ lý, cho nên Ngụy Phàm cũng không biết rốt cuộc Vương Tuấn Khải có bao nhiêu bản lĩnh, mà có thể làm Vương Nguyên tức đến mức không muốn quay nữa. Vương Nguyên tuy không phải là kiểu người tính tình tốt, nhưng tuyệt đối sẽ không tùy tiện nổi nóng.

"Nguyên ca, Vương Tuấn Khải rốt cuộc đã làm gì, khiến anh giận đến thế."

Vương Nguyên tỉ mỉ kể một loạt chuyện xảy ra hai ngày này, kết quả là Ngụy Phàm cười lăn cười lộn trên ghế sô pha, chảy cả nước mắt.

"Buồn cười như vậy à??" Vương Nguyên phát hiện mình rõ ràng là đang kể câu chuyện rất bi thương, thế mà Ngụy Phàm ở trước mặt hắn cười thành cái dạng này, còn có lẽ trời hay không.

Ngụy Phàm thấy Vương Nguyên cả mặt đen lại, vội vàng ngồi ngay ngắn lại, "Thật xin lỗi, nhưng buồn cười quớ, cuối cùng em biết vì sao fan của Vương Tuấn Khải càng oán giận nhưng lại càng nhiều rồi."

Vương Nguyên nhìn cậu ta: "Thật sự rất buồn cười hả?"

Ngụy Phàm ba ngón tay ra, thề với trời: "Nguyên ca, anh tin em đi, thu hình của nhóm bọn anh chắc chắn sẽ là hay nhất, khẳng định là nghiền nát hai nhóm kia."

Có điều còn chưa đợi nghiệm chứng lời nói của Ngụy Phàm, thì tập hai đã bắt đầu ghi hình, ngày thứ nhất là Vương Tuấn Khải đến thăm Vương Nguyên thu âm ca khúc. Theo lần trước đã nói, Vương Tuấn Khải không nuốt lời, thực sự mang theo rất nhiều đồ ăn tự làm qua đây.

Lúc Vương Tuấn Khải qua đây thì Vương Nguyên đang chuyên tâm thu âm, cho nên không biết Vương Tuấn Khải tới, Vương Tuấn Khải xua tay với tất cả nhân viên công tác, ra hiệu để Vương Nguyên thu âm trước, đừng quấy rầy cậu ấy.

Toàn bộ phòng thu âm bên trong đang phiêu theo âm sắc bạc hà trong veo của Vương Nguyên, với tất cả mọi người mà nói đây là một loại hưởng thụ. Vương Tuấn Khải là lần đầu tiên nghe Vương Nguyên hát, đối với việc khen ưu điểm của người khác, ngược lại Vương Tuấn Khải cực kì ngay thẳn, trực tiếp tán thưởng hát rất hay.

Thu được ba lần, Vương Nguyên ước chừng cảm thấy cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi sương sương được rồi, thế là gỡ tai nghe xuống ra ngoài, rồi nói với người điều chỉnh âm thanh: "Nửa tiếng sau, tiếp tục thu âm nhé."

Quay đầu đã nhìn thấy Vương Tuấn Khải ngồi trên sô pha ở bên ngoài, còn ôm mấy cái hộp ở trong tay.

"Vương lão sư, sao tới đây mà không bảo mọi người nói với tôi một tiếng." Lần thứ hai ghi hình, dùng mắt thường cũng có thể thấy hai người có chút quen thuộc hơn chút, chút này làm cho tiểu Tưởng và tiểu Phương cực vui mừng.

[Hoàn][Edit/ShortFic][Khải Nguyên] Vương TạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ