Chương 20

1.1K 130 8
                                    


Thân thể Ngụy Vô Tiện tốt hơn một chút, lại như cũ trở về làm việc tại quán café.

Mỗi ngày đều ngồi yên, trò chuyện, ngẫu nhiên sẽ đi tìm Giang Trừng ăn ké cơm, nghe hắn nổi giận.

Thời gian trôi qua.

Ngụy Vô Tiện tránh né Lam Vong Cơ, mà người kia, cũng không hề xuất hiện.

"Ngụy ca, Ngụy ca, hình như anh hơi gầy đi?"

Rất lâu rồi không gặp, cô bé bỗng nhiên thốt lên một câu như vậy.

Ngụy Vô Tiện đưa lưng về phía nàng, nghe vậy liền mỉm cười.

"Gầy càng tốt, càng đẹp trai. Mấy em chẳng phải đều thích nam sinh vừa cao vừa gầy sao?"

Cô bé lắc đầu.

"Không đúng, Ngụy ca có phải anh bị bệnh không?"

Nàng cau mày.

"Hay là bệnh nặng...?"

Giọng nói của nàng rất nhẹ, hẳn là biết được điều này có vẻ không tốt lắm, chỉ đơn giản lầm bầm làu bàu.

Nhưng Ngụy Vô Tiện vẫn nghe được, thân thể hơi cứng đờ. Hắn nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm thế, xoay người cốc đầu người kia.

"Bệnh gì mà bệnh, con gái nhà ai cả ngày sức tưởng tượng phong phú thế hả?"

Nàng che đầu kêu ui da một tiếng.

"Ngụy ca, anh khi dễ tôi, chẳng hiền lành chút nào."

Ngụy Vô Tiện không để ý lời nói của nàng, thuần thục gói café trong tay.

"Như cũ phải không, mang đi?"

Cô bé lúc này mới dừng suy nghĩ miên man, liên tục gật đầu.

"Phải đấy, phải đấy. Gói lại giúp em."

Ngụy Vô Tiện mỉm cười, đưa café cho nàng.

"Được rồi, mau đi làm việc, đừng nhiều chuyện."

"Tôi không nhiều chuyện, còn không phải quan tâm anh sao Ngụy ca."

Thời gian nghỉ trưa sắp hết, nàng phải nhanh chóng quay trở về, lườm hắn một cái, cuối cùng mới lưu lại một câu.

"Ngụy ca, tôi nói thật đấy!"

Ngụy Vô Tiện dựa vào quầy bar, nhún vai, không đáp lại.

Đã gầy đi bao nhiêu, hắn thực sự không biết, thời gian gần đây cũng không soi gương, chính là chẳng muốn nhìn thấy bản thân mình.

Thẳng đến giờ cơm chiều, Ngụy Vô Tiện bỗng dưng tâm huyết bừng bừng hỏi vấn đề, đáp án nhận được lại có chút ngoài ý muốn.

Kim Tử Hiên cùng vợ chồng Giang Phong Miên đều nghiêm trang gật đầu.

Gương mặt nhỏ Kim Lăng rất giống biểu tình của Kim Tử Hiên, học câu nói bình thường của mẹ cậu nói.

"Đại cữu cữu thật sự rất gầy đấy."

Ngụy Vô Tiện ngay lập tức bị ngữ khí ông cụ non chọc cười, cúi đầu bóp mặt cậu bé.

[EDIT] [Vong Tiện] Chiêu Nguyện - TựNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ