Chương 13 : Bà Lão Xem Bói

429 28 0
                                    


Sau hôm Vương Tư Hạ đánh đàn hát cho Cố Đông Quân, mỗi lần gặp nhau là cô liền mang đàn guitar đến ép anh học đánh đàn cùng cô, Vương Tư Hạ rất muốn có một ngày cô và anh ngồi dưới bóng cây Du già, anh đàn cô hát nhìn những đàn chim hót líu lo quanh khóm hoa ngọc lan trắng xoá.... Chỉ cần nghỉ đến thôi là cô đã cảm thấy phấn khích không ngừng.

Dưới sự ép buộc của cô, Cố Đông Quân tâm không cam, tình không nguyện học mấy cái nhạc lí vớ vẫn đó, rồi tập đánh các bộ âm gì gì đó, làm hại bốn ngón tay của anh tối hôm đó không thể cầm đũa ăn cơm. Không biết kiếp trước có phải là anh mắc nợ gì cô không mà kiếp này cô lại hành hạ anh như thế chứ?

Vương Tư Hạ nhìn anh chăm chỉ học tập như thế cô cũng rất vui vẻ làm một giáo viên chuẩn mực, dạy anh rất cẩn thận một chút cũng không để sơ sót. Cô rất thích nhìn anh lúc nghiêm túc, những lúc đó trông anh rất đẹp trai cuốn hút lại có thêm vài phần ngạo nghễ khiến bất kì cô gái nào khi nhìn thấy đều bị anh làm cho hồn bay phách tán, một chút cũng không còn, những lúc thế này cô phải mạnh mẽ liên tục đọc thần chú trong tâm " Dân giàu ,nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh! Dân giàu ,nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh! Dân giàu ,nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh! "   Câu thần chú quan trọng như thế phải lặp lại ba lần mới được,  mãi mãi không bao giờ được quên để khi cần liền lôi ra sử dụng. Khẩu hiệu chính khí như thế sử dụng đúng mục đích, đúng thời điểm lại càng nâng cao hiệu quả.

Đúng, nhất định là như thế!

Cô hừng hừng khí thế quyết tâm nhưng khi quay lại nhìn thấy anh đang tập trung học đàn mà không hề hay biết đó là vẻ bề ngoài của Cố Đông Quân nhưng thực chất anh đã muốn ném cây đàn này đi càng xa càng tốt. Bỗng tâm động càng mãnh liệt, trái tim đập liên hồi, dường như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cô nhìn anh, nhìn trời rồi nhìn đến khóm hoa ngọc lan trắng xoá kia ầm ĩ hét trong lòng  " Yêu nghiệt a"

...................

Đến tối, Vương Tư Hạ trở về ký túc trên đường đi bỗng nhiên bụng cô đánh trống liên hồi lúc này mới nhớ ra bản thân từ trưa đến giờ cô vẫn chưa ăn gì đành đi đến cửa hàng tiện lợi gần trường tìm vài món thức ăn nhanh để lót dạ. Đang trên đường đi, đêm tối vắng vẻ hầu như không có ai qua lại bỗng nhiên có một tiếng gọi cô.

" Cô gái, xin dừng bước!"

Cô quay qua nhìn bên cạnh thì thấy một bà lão  khoảng bảy mươi tuổi ngồi trên vệ đường đang bày hàng bói toán, nhìn đôi mắt đang nhắm nghiền của bà chắc có lẽ là bà không nhìn thấy. Nhưng nếu bà không nhìn thấy thì tại sao lại biết cô là con gái mà gọi cô như thế? Không lẽ là lừa đảo. Thôi kệ đi, trước hết thì cô muốn xem bà ta đang muốn nói gì và làm gì.

Cô đi đến ngồi xuống chiếc ghế có sẵn ở đối diện bà lão hỏi " Bà gọi con sao?"

" Ở đây chỉ có ta và cô, ta không gọi cô thì gọi ai?" Bà lão nở nụ cười hiền từ đáp.

Cô hoài nghi nhìn bà lão, không lẽ muốn lừa tiền cô sao " Bà gọi con có gì không ạ?"

" Gặp nhau ở đây xem như là có duyên, lão đây sẽ xem cho cô một quẻ! Cô mau đưa tay cho ta!"

[Showbiz] Chuyện Tình Của Ảnh ĐếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ