Tạch tạch tạch ——Âm thanh quen thuộc khiến Vương Tuấn Khải nhíu mày , híp mắt , tròng mắt trở nên nghiêm túc , hồi tưởng xem mình đã nghe được ở đâu .
"Tiết mục này phát bao lâu rồi ?! Vương Nguyên đã chủ trì cho tiết mục này vào thời gian nào ?!" Vương Tuấn Khải lo lắng hỏi.
"Cũng nhiều rồi tổng giám đốc , có điều tôi cũng không rõ bao lâu , chỉ biết là vào lần đầu tiên cô Nguyên đảm nhiệm thì có cuộc gọi thắc mắc quan hệ tình thân , nghe đâu là người đàn ông gọi lên trên đài , bảo rằng vợ mình tò te với anh trai ruột , lúc ấy hại tôi mém nữa phun nước đang uống trong miệng ra ngoài , thật là , chuyện gì bây giờ cũng có !" Người tài xế một mực thuật lại :"Haiz , tôi bây giờ vẫn còn hoài nghi , không biết người phụ nữ này có phải là vợ của ông lần trước gọi lên không nữa !" Nghe tài xế huyên thuyên , khiến anh càng thêm nghi vấn .
"Anh trai tôi rất tuấn tú , tôi thích anh ấy , thật sự tôi chán ghét chị dâu và người chồng hiện tại . . . . . ." Kèm theo những lời này còn có âm thanh 'tạch tạch tạch'
Vương Tuấn Khải nhăn đầu lông mày sâu hơn , thanh âm này . . . . . ."Vương Nguyên. . . . ." Anh la lên tên tuổi của cô , không sai , chính là trên người cô ấy phát ra loại âm thanh này :"Lập tức lái xe tới đài truyền hình đó !" Vương Tuấn Khải lớn tiếng ra lệnh , anh như nghĩ ra điều gì
"A , Vâng !" Nhận được mệnh lệnh , tài xế vội vàng thay đổi hướng lái .
Con mẹ nó , nếu như anh đoán không sai , cái âm thanh này , tuyệt đối chính là ám hiệu , có người chi phối suy nghĩ của cô
——
'Phanh . . . .' một tiếng , Vương Tuấn Khải vọt vào phòng phát thanh.
"Này , dừng lại , anh muốn tìm ai ?!"
Nhân viên phòng làm việc vội vàng ngăn cản người đang xông vào .
"Gọi Vương Nguyên ra ngoài , tôi có chuyện tìm cô ấy gấp !" Gương mặt anh âm trầm , dùng thói quen ra lệnh
"Bây giờ không được , hiện tại đang phát thanh trực tiếp . . . . A , anh cứ ở đây chờ đi , sắp sửa kết thúc rồi . . . . . ."
Vương Tuấn Khải nhìn chằm chằm màn hình LED , biểu hiện đếm ngược thời gian , còn ba mươi giây . . . . .
"Sao anh lại tới đây ?!" Vừa từ phòng truyền thanh ra ,Vương Nguyên kinh ngạc nhìn người trước mặt !
"Đi theo anh !" Vương Tuấn Khải không trả lời nghi vấn , trực tiếp lôi cô đi.
"A . . . . . . Anh muốn làm gì . . . . . ." Vương Nguyên hô to , chẳng lẽ anh ta muốn quản lý luôn việc này của mình sao ?!
Vương Tuấn Khải dùng tốc độ nhanh nhất ép Vương Nguyên vào xe , đồng thời nhấn một cái nút , đem buồng lái cùng chỗ ngồi phía sau tách ra.
"Nói cho anh biết , trên người em có đồ vật gì phát ra tiếng vang 'tạch tạch tạch' ?!" Anh quan sát nhìn cô chằm chằm
Bị ánh mắt sắc bén làm cho sợ hãi , cô khó hiểu lắc đầu :"Em không hiểu anh đang nói gì ?!"Giải thích cùng cô chỉ tốn thời gian , anh trực tiếp lục lọi trên người cô :"Trên người em nhất định có món đồ gì đó , luôn luôn phát ra âm thanh kỳ quái . . . . ."
Vương Nguyên giãy dụa thân thể , tránh né bàn tay to :"Vương Tuấn Khải , anh đang nói vòng tay của em sao ?!" Vương Nguyên kéo cao cổ tay . "Đây là món quà của một khán giả gửi tặng cho em , bảo rằng bên trong có sóng điện từ , tác dụng bảo vệ sức khoẻ . . . . . ."
BẠN ĐANG ĐỌC
(LONGFIC)(KAIYUAN)(H)TỔNG GIÁM ĐỐC À...ANH THẬT LÀ GIAN MANH ( QUYỂN 2 )
FanfictionThể loại : Có H , 1x1 , Tổng Tài Bá Đạo x Thư Kí Xảo Quyệt , Ngược và ngược ,....... Nhân vật : Nam chính : Vương Tuấn Khải Nữ chính : Vương Nguyên (Trong truyện này VN là nữ nha mấy cậu) Tình trạng ra chương : Đang ra Văn án Tổng giám đ...