Cửa phòng vừa mở ra , môi cô liền bị anh mãnh liệt hôn vào :"Ưm . . . khoan . . . đã . . . anh !"Nụ hôn vừa ngang ngược vừa một phần cưỡng bức , khiến cô phải chủ động ôm cổ anh mới có thể ổn định thân thể của mình . Ước chừng hôn hít thật lâu , anh mới chịu buông cô ra.
Cô tựa vào đầu vai anh thở hồng hộc , ngón tay mảnh khảnh trắng noãn khẽ vuốt ve trên vai của anh :"Không phải anh nói có chuyện cần nghe ý kiến của em sao ?!" Thế nào lại biến thành như vậy rồi ?! Những lời này cô chỉ dám nghĩ thầm trong bụng , rất ngại phải hỏi ra miệng .
"Khi nãy nhìn em như đang quyến rũ anh , vì thế khi vừa về phòng , anh đương nhiên không thể chờ đợi , muốn thỏa mãn cho em trước rồi tính đến chuyện kia . . .!" Anh chậm rãi nói , vờ như chuyện này là tại ham muốn của cô , chứ không phải là anh nôn nóng .
Vương Nguyên chau mũi , lười phải tranh luận :"Đừng đối tốt với em như vậy , không thì em lại phải yêu anh mất !"
Nghe Vương Nguyên nói vậy khiến Vương Tuấn Khải nhíu mày lại :"Hoan nghênh em yêu anh !""A , đừng đùa em có được không ?! Ha ha , em cũng đã là mẹ của một đứa trẻ sáu tuổi rồi , không còn ở cái thời mười hai , mười ba tuổi xúc động biết yêu nha !" Cô đẩy thân thể anh ra , bước tới một góc của thư phòng , tìm ghế salon , ngồi xuống
"Tình yêu của lứa tuổi mười hai , mười ba chỉ là tình cảm trong sáng , dù có yêu thích ai đi chăng nữa thì cũng chỉ dừng lại ở mức độ ngưỡng mộ !" Vương Tuấn Khải vuốt trán , nói ra lý luận của mình . Ví như chuyện tình cảm của anh thời đó , trong đầu chẳng còn một chút kỷ niệm . Chính xác mà nói , ngoài người phụ nữ có tên là 'Vương Nguyên' , những mối tình đầu , anh chẳng thể nào nhớ nổi . Cho nên có thể kết luận , tình yêu phải được tính theo số tuổi tăng trưởng , càng lớn thì độ chân thành càng thêm tha thiết !
"Ai nói với anh vậy ?! Tình cảm của lứa tuổi này là trong sáng và nhạy cảm nhất . Nếu đã thích một người thì không thể quên được , nó giống như một ký ức độc quyền cho chính bản thân . Sẽ không có suy tính đến hoàn cảnh gia đình cũng như những việc làm sai trái của đối phương !" Thời điểm cô thích anh , cũng chưa từng nghĩ đến việc anh có tiền , cảm giác anh là người đã mang lại ấm áp cho mình !
Vừa nghe Vương Nguyên nói vậy , trong lòng Vương Tuấn Khải chợt không thoải mái , nói một cách khác chính là đang ghen tị :"Thế nào , khi ấy chắc là em đã biết thích một thằng nhóc miệng còn hôi sữa ?!"Miệng còn hôi sữa ?! Nghe anh hình dung chính mình như thế , trong lòng cô bật cười thật to :" Cũng có thể xem là vậy !" Khi ấy anh ta chỉ hai mươi tuổi , đúng là cũng còn 'nhỏ' .
"Nói , bộ dáng , đức hạnh của thằng nhóc đó thế nào ?!" Anh ngồi ở một cự ly không quá gần với cô , quá gần , anh sợ là mình lỡ tay bóp chết cô !
Bị chính 'người trong cuộc' hỏi han , khuôn mặt nhỏ nhắn của cô không tự chủ , ửng hồng lên , nhịp tim chợt tăng tốc , hoàn toàn rối loạn :"Đức hạnh à ?! Anh ấy rất tốt !"Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của người phụ nữ hai mươi bảy tuổi đang đáp trả , Vương Tuấn Khải càng thêm tức giận , giọng nói hơi chua xót :"Đến bây giờ mà em vẫn còn quyến luyến không quên à ?!"
"Vâng , thường xuyên nhớ tới !" Nhất thời suy nghĩ về quá khứ , cô không hề phát hiện ra lời nói của anh có phần ghen tuông , sau đó còn rất cẩn thận đáp lại :"Dù sao thì anh ấy cũng đã để lại cho em quá nhiều ấn tượng khắc sâu trong đầu !" Mẹ cô mang theo em gái rời đi , về sau bà nội cũng qua đời , chỉ có anh là đối xử tốt với cô
BẠN ĐANG ĐỌC
(LONGFIC)(KAIYUAN)(H)TỔNG GIÁM ĐỐC À...ANH THẬT LÀ GIAN MANH ( QUYỂN 2 )
Fiksi PenggemarThể loại : Có H , 1x1 , Tổng Tài Bá Đạo x Thư Kí Xảo Quyệt , Ngược và ngược ,....... Nhân vật : Nam chính : Vương Tuấn Khải Nữ chính : Vương Nguyên (Trong truyện này VN là nữ nha mấy cậu) Tình trạng ra chương : Đang ra Văn án Tổng giám đ...