Chương 35

124 27 0
                                    

Ong Seongwu nhìn dáng vẻ thất thần của người bên cạnh, trong lòng chợt nhói lên một cái. Sau khi chứng kiến cảnh tượng người hàng xóm anh dũng bảo vệ mình khỏi gã thợ rèn xấu xa, Kim Jaehwan có thể đã nảy sinh mong muốn được bảo vệ những người xung quanh, như một siêu anh hùng đại diện cho chính nghĩa tiêu diệt kẻ gian. Thế nhưng đối với một đứa trẻ 4 tuổi ngây thơ, việc sử dụng vũ lực để đánh đuổi kẻ thù dường như hiệu quả hơn bất kì phương thức phức tạp nào khác. Thói hành xử bạo lực cùng tính cách nóng nảy, ngang ngược của Kim Jaehwan dường như cũng cũng từ đó mà hình thành nên. Ong Seongwu chợt nhớ lại những lần Kim Jaehwan giao chiến với đám sinh viên cá biệt ở Học viện chỉ vì bọn họ tung tin đồn thất thiệt về anh, lần cậu vì anh mà xả thân đánh một trận tơi bời với tên cướp tiền cơm, và cả những lần cậu nhẫn nhịn nhìn anh trách móc, chê cười mà không hề có ý định lập mưu trả thù hay mách lẻo với cấp trên. Kim Jaehwan tuy thô lỗ, cộc cằn nhưng luôn luôn sẵn sàng để bảo vệ anh, còn anh tuy tài giỏi, thông minh nhưng chỉ biết khiến cậu tổn thương. Ong Seongwu quả thật là một kẻ tồi tệ.

"Em vất vả rồi." - anh bất ngờ bước đến ôm lấy cậu vào lòng - "Đừng sợ, có anh ở đây rồi."

Tâm trí Kim Jaehwan bỗng nổ ầm một cái, trong lòng chợt nhộn nhịp như có hàng trăm chú bướm đang bay lượn vậy. Đôi gò má đỏ ửng lên như hai chiếc bánh bao kim chi, cả cơ thể chốc ỉu xìu như bong bóng xì hơi. Tất cả ý chí mạnh mẽ và cả nỗi lo sợ ngày nào đều đã bị cuốn sạch. Trái tim phản chủ lại đập liên hồi, len lỏi vài tia rung động thổn thức như nam sinh tuổi dậy thì vừa chạm mắt tình yêu đầu đời.

"Từ bây giờ, em không phải lo lắng nữa. Anh sẽ bảo vệ em."

Ong Seongwu vươn tay chỉnh lại mấy sợi tóc lòa xòa trước trán Kim Jaehwan, bộ dạng vô cùng thích thú với phản ứng ngượng ngùng của cậu. Anh nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu, đan tay của cả hai vào nhau, sau đó dịu dàng đặt tay vào túi áo măng tô của mình. Hai người tay trong tay bước đến một trạm xe buýt nhỏ ven đường bên dưới những tán cây bạch dương, chờ đợi chuyến xe trở về Seoul.

Kim Jaehwan ngồi trên ghế chờ ở trạm xe buýt, đôi chân ngắn ngủn nhàn rỗi đung đưa đùa nghịch với mấy viên đá bên dưới. Nơi đây vừa trải qua một trận mưa lớn vào đêm hôm qua, vì vậy, nền đất vẫn còn khá ẩm ướt và trơn trượt, mặt đường bóng loáng những vũng nước to nhỏ khác nhau, cơn gió đầu mùa thi thoảng ghé qua mang theo luồng khí lạnh buốt cùng những giọt mưa còn đọng lại trên những tán bạch dương. Chợt, một khoảng đất trống bên cạnh trạm xe buýt rơi vào tầm mắt của Kim Jaehwan.

"Ong Seongwu, anh nhìn xem." - Kim Jaehwan bước đến khoảng đất khả nghi - "Đêm hôm qua, một trận mưa lớn đã đổ xuống Gangwon, vậy vì sao chỗ đất này lại đặc biệt khô ráo đến thế?"

"Vị trí này có hình tròn rất bất thường." - Ong Seongwu vừa phân tích vừa dùng điện thoại chụp lại ảnh hiện trường - "Chúng ta còn có một dấu giày nằm bên trong. Có ai đó đã đứng ở đây che ô vào đêm hôm qua."

"Nơi này là rừng rậm, hoàn toàn không có CCTV. Liệu chúng ta có thể xác định người đứng ở đây là ai không?"

Ong Seongwu ngẫm nghĩ hồi lâu, sau đó quỳ một chân xuống nền đất ẩm ướt, cần thận dùng tay ước lượng độ dài của vết giày.

[Longfic][Onghwan] The Princess And His ExNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ