Chương 37

132 27 3
                                    

Min Seyoung vốn được sinh ra và lớn lên trong một thế giới màu hồng, một thế giới hòa bình không có chiến tranh và tội ác, nơi con người đối xử công bằng với nhau và yêu thương nhau. Cô cho rằng tình yêu sẽ đến với bất cứ ai một cách dễ dàng và thuần kiết nhất, chỉ cần đôi bên có tình cảm thì vịt có thể hóa thành thiên nga và Lọ Lem có thể trở thành công chúa. Và cô nghĩ rằng Jung Hanseung yêu cô. Bằng không, vì sao gã lại tổ chức một hôn lễ long trọng như thế. Thế nhưng cô chỉ là một con búp bê khờ dại sống trong lồng kính.

Min Seyoung hơn hai năm trước được gả cho người thừa kế của nhà họ Jung, Jung Hanseung. Gã thực sự là ngọc thụ lâm phong, đẹp trai phong độ, từng khiến biết bao con tim thiếu nữ thổn thức, rung động. Ai ai ở Đại Hàn Dân Quốc này mà không thể không biết đến nhà họ Jung, tập đoàn mạnh nhất đất nước, số tài sản của họ có thể ví như một con số tám nằm ngang, không một ai thống kê nổi. Được nhiều người yêu mến, ái mộ là thế, cuối cùng gã đã chấm dứt cuộc sống độc thân, hại chết biết bao con tim thiếu nữ bằng một hôn lễ chấn động cả đất nước. Ai cũng cho rằng được làm phu nhân họ Jung hẳn là sướng như tiên. Được gã sủng ái như hoàng đế sủng phi, chiều chuộng hết mực, chỉ cần muốn trăng liền có trăng muốn sao liền có sao, được gã thì thầm to nhỏ những điều ngọt như mật mỗi ngày.

Nhưng tất cả chỉ là ác mộng.

Nếu như Jung Hanseung chán ghét cô thì lúc trước vì sao phải nhọc công theo đuổi cô, lấy cô làm vợ để rồi bây giờ ép buộc cô ở bên cạnh, ràng buộc lẫn nhau, tra tấn lẫn nhau.

Năm xưa, Jung Hanseung vừa nhậm chức tổng giám đốc được vài tháng, còn Min Seyoung vừa tốt nghiệp trường đại học Seoul khoa mỹ thuật. Gã đã chủ động làm quen với cô tại buổi triễn lãm trang sức đầu tiên của cô, mời cô dùng bữa, không ngại ướt quần áo mà che mưa cho cô, thậm chí còn sáng tác cho cô một bài tình thơ. Ấy vậy mà chỉ hơn hai năm, Jung Hanseung đã trở thành một gã quái thú độc đoán và tàn nhẫn.

Min Seyoung nằm trên giường bất động, ánh mắt vô hồn hướng về phía chiếc đèn pha lê tráng lệ trên tường. Chợt cánh cửa phòng bật mở, một thân ảnh xuất hiện bên giường. Jung Hanseung đã trở về. Mùi hương của gã cùng mùi rượu tràn ngập khoang mũi khiến cô không khỏi khó chịu. Một bên giường lún xuống, Min Seyoung nín thở. Trái tim cô đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cả thân thể bị bao vây bởi luồng khí lạnh lẽo tràn ngập mùi vị của tử thần. Nằm bên cạnh cô bây giờ là một người đàn ông có dung mạo tuấn tú, hàng lông mi dài nhắm nghiền, sóng mũi cao, môi hoàn mĩ, dưới ánh đèn ngủ mờ ảo trông đẹp hơn nghìn phần. Min Seyoung liếc nhìn gã, đôi mắt lộ ra vài tia phẫn nộ. Cô thở mạnh, dốc hết can đảm rời khỏi giường. Thế nhưng đôi chân của cô chưa kịp chạm đất, một bàn tay đã giữ chặt lấy cô.

"Đi đâu?" - gã lạnh lùng lên tiếng, mắt vẫn nhắm.

Cô không muốn tiếp chuyện cùng gã. Cô gạy tay gã nhưng không thành. Gã ngày càng giữ lấy cô chặt hơn.

"Nằm xuống." - Jung Hanseung ra lệnh.

"Bỏ tay ra."

Giọng nói của Min Seyoung nhẹ như làn gió nhưng đủ để gã có thể nghe thấy. Jung Hanseung nắm chặt cánh tay cô, khiến cô ngã lên giường. Gã đặt cô ở dưới thân, khống chế cô, giữ hai tay cô trên đỉnh đầu.

[Longfic][Onghwan] The Princess And His ExNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ