Giống như mọi khi, đúng giờ thức dậy.
Những tia nắng sớm xuyên qua tấm rèm cửa sổ màu tím, ngoài cửa sổ có những chú chim đang hót ríu ra ríu rít, tiếng hót véo von, cũng không lộ vẻ tranh cãi ầm ĩ mà chỉ cảm thấy rõ ràng êm tai.
Quý Thiếu Kiệt chưa bao giờ cảm thấy cả người mình lại dễ chịu đến như vậy, anh duỗi thẳng thân thể từ các đốt ngón tay đến thắt lưng, quay mặt nhìn người bên cạnh, cô gái quay lưng về phía anh ngủ rất xa, vùi đầu vào giữa hai gối như một chú đà điểu.
Khoảng cách xa như vậy? Đây là khoảng cách anh không cho phép.
Anh duỗi tay ra kéo cô gái lại, hai tay tự do sờ hai khối tròn trước ngực cô, lúc này mới phát hiện toàn thân cô đầy mồ hôi như ngâm trong nước, cơ thể lại nóng như bàn là vậy.
Anh nhíu mày một cái, cảm thấy tối hôm qua đùa có hơi quá rồi. Lúc nãy tâm trạng còn tốt đẹp, nhất thời trở nên chán nản đứng lên.
Anh xoay người xuống giường, gọi dì Ngô lên, nghĩ nghĩ một chút, lại gọi điện thoại cho bác sĩ riêng của nhà họ Quý.
Hơn hai mươi phút sau, bác sĩ Vương gần sáu mươi tuổi đã phục vụ cho gia đình anh nhiều năm vội vàng mang theo hộp thuốc được quản gia dẫn vào, nhìn cô gái trên giường, vẻ mặt không khỏi nghi ngờ, "Thiếu Kiệt, đây là...?"
Quý Thiếu Kiệt đang đứng cạnh cửa sổ phiền não hút thuốc, sợ gió vào nên chỉ dám kéo cửa sổ ra một chút. Anh chỉ về người trên giường nói: "Bác Vương, là bạn gái của con, có lẽ là bị cảm, bác tiêm cho cô ấy hay là cái gì cũng được, để cho cô ấy nhanh khỏe lại."
Bạn gái? Bác sĩ Vương có chút lẩm bẩm. Tuy rằng ông đã từng thấy mấy cô gái trên giường, nhưng được Quý Thiếu Kiệt gọi là bạn gái vẫn là lần đầu tiên.
Ông hiểu rõ tình trạng sức khỏe của Quý Thiếu Kiệt. Mặc dù trên danh nghĩa là cháu, nhưng từ nhỏ tính cách của Quý Thiếu Kiệt rất khó chọc. Chuyện của người trẻ tuổi, bác sĩ Vương cũng không dám hỏi nhiều, gật gật đầu, trực tiếp lấy nhiệt kế ra đo nhiệt độ, vừa thấy sốt cao. Cũng không nói nhiều, trong hộp thuốc đã chuẩn bị thuốc, trực tiếp châm kim truyền nước.
Lạc Lạc vốn dĩ đang ở trong trạng thái hôn mê, lúc này bị kim châm cổ tay nhất lên giãy giụa muốn tránh khỏi, cái miệng nhỏ nhắn bẹp bẹp, bộ dạng muốn khóc, Quý Thiệu Kiệt đang đứng bên cạnh cửa sổ nhìn thấy rõ ràng, anh là bị cô khóc mà sợ, vội vàng xông về phía trước vài bước, giúp cô xoa nhẹ cái mu bàn tay, phân tán lực chú ý của cô, lúc này cô mới yên tĩnh ngủ thật say.
"Các người đi ra ngoài trước đi!" Quý Thiếu Kiệt đảo mắt qua hai bên, ý bảo mấy người quản gia đi ra ngoài, lại nói: "Bác Vương, sẵn tiện nhờ bác kiểm tra phía dưới một chút."
Bác sĩ Vương cũng nghe ra trong giọng điệu của đứa cháu này có vài phần không được tự nhiên, trong đầu thoáng xoay xoay, mới phản ứng kịp "Phía dưới" trong lời anh nói là chỗ nào.
Ông là bác sĩ lớn tuổi, tất cả mọi người bất kể na, nữ lớn nhỏ đều do ông chăm sóc, lập tức không có ngập ngừng theo lời đi kiểm tra. Trong lòng tất nhiên là có chút khó hiểu, với tình trạng sức khỏe hiện giờ của cô ấy, làm sao có thể tổn thương đến phía dưới của cô gái nhà người ta?

BẠN ĐANG ĐỌC
Cưng Chiều Vô Hạn [21+]
Ficción GeneralTác giả: Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sắc Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái: Full Thể loại: Hiện đại - Sủng Độ dài: 78 chương Editor: Trần Thu Lệ Converter: ngocquynh520 Giới thiệu vắn tắt 1: Ở trước mặt thế giới, toàn thân anh đều c...