Đẩy cửa phòng ra, một làn sóng âm thanh rung trời đập vào mặt, khiến da đầu người ta căng thẳng.
Trịnh Hiểu Tuyên và bạn trai A Dương của cô đang ngồi sát vào nhau thì thầm to nhỏ trên ghế sô pha, một người con trai khác vóc dáng to lớn đang ôm micro ca hát tình cảm nồng nàn đến khàn cả giọng.
"Oa oa ! Hát không tệ!" Lạc Lạc không biết huýt gió, nhưng lại chu môi bắt chước tiếng huýt gió "Ken két."
Dẫm trên ánh đèn đủ loại màu sắc đi vào, đưa tay vứt túi tùy ý, tiến tới làm ổ trên ghế sô pha, đầu tiên lấy điện thoại nhắn tin lqd báo cáo hành tung cho Chung Chấn Văn, xong rồi mới ngước mắt quan sát xung quanh, người con trai đang hát mặc chiếc áo sơ mi ngắn tay đơn giản màu lam, quần Jean, đầu tóc húi cua, lại có thể là Trần Quân Mặc ư!
Trịnh Hiểu Tuyên tạm thời rời khỏi ôm ấp của bạn trai, di chuyển qua chỗ Lạc Lạc đang ngồi kề tai nói nhỏ: "Thân mến, cậu đã tới, mau cứu mình đi! Trên đường bọn mình gặp Trần Quân Mặc, cũng không biết hôm nay cậu ta bị thế nào nữa, 'người có địa vị cao lại đầu hàng nhân nhượng trước người có địa vị thấp', nhất định muốn bọn mình đi theo đến đây ca hát!"
"Cậu không nói đã có hẹn với mình rồi à?"
"Nói chứ! Mình biết cậu ta và cậu không hợp nhau, nhưng mình càng nói hẹn cậu, cậu ta càng kiên quyết muốn tới! Mình cũng không có cách nào, đành phải thật sự kêu cậu đến đây thôi!"
Lạc Lạc liếc mắt, đứng dậy làm bộ phải đi, "Không nên như vậy chứ Trịnh Hiểu Tuyên! Cậu vì kịch giả tình thật mới bảo mình đến đây chứ mình nhất quyết không nhận tội người thích làm bóng đèn đâu! Mình giống như lính cứu hỏa sao?"
Trịnh Hiểu Tuyên hoảng hốt, vội vàng kéo cô lại cùng với khuôn mặt tươi cười, "Mình nói sai rồi vẫn còn không được sao Lạc Lạc! Tranh thủ mau chóng bắt Trần Quân Mặc đi, ánh mắt ấy của cậu ta như dao, lqd cậu ta là đối tượng thầm mến của mình, cứ tiếp tục như vậy nữa ở trong lòng cậu ta mình không có một chút hình tượng nào, hơn nữa, cậu ta như vậy thì mình và A Dương làm sao có thể thân thiết được chứ? Mình gạt lão Trịnh nhà mình lén đi một lần không dễ dàng đâu!
Lạc Lạc chỉ kém xem thường bằng nửa con mắt, hai người dán chặt vào nhau như keo 502 thế kia mà cô ấy còn bảo không biết làm sao thân thiết được hả?. "Không phải cậu nói người cậu thích nhất là Trần Quân Mặc sao? Xem ra nguyện vọng phóng đãng quan trọng hơn Tuyên phóng đãng rồi!"
Vừa nâng mắt, giống như Trần Quần Mặc biết bọn cô đang nói đến cậu ta vậy, vừa vặn cũng quay đầu nhìn sang, ánh mắt bất ngờ đụng nhau, cậu ta nhíu mày, trên mặt chợt vừa vặn kinh ngạc, nhưng lại có phần không được tự nhiên quay lưng đi.
Trong lòng Lạc Lạc chế nhạo, chuyển mắt thoáng nhìn lên màn hình, đang phát bài hát tên "Khoảng cách" mà cô yêu thích, ngay lập tức không hề để ý đến Trịnh Hiểu Tuyên nữa, tiến lên cướp đoạt micro trong tay Trần Quân Mặc.
"Ngay từ đầu, em chỉ tin tưởng, tình cảm chính là điều lớn lao nhất, sau cùng em mệt mỏi thấy rõ, mạnh mẽ nhất chính là số phận... Chưa nói xong dịu dàng chỉ còn lại khoảng cách..."

BẠN ĐANG ĐỌC
Cưng Chiều Vô Hạn [21+]
Genel KurguTác giả: Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sắc Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái: Full Thể loại: Hiện đại - Sủng Độ dài: 78 chương Editor: Trần Thu Lệ Converter: ngocquynh520 Giới thiệu vắn tắt 1: Ở trước mặt thế giới, toàn thân anh đều c...