Vong Tiện - Nhặt được một tiểu Uông Kỷ (16)

1.3K 150 19
                                    

Tác giả: Lãnh Tranh Nghiên

Dịch: Ngộ :> (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)

Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả, xin đừng đưa đi đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi Ngộ, cảm ơn.

Các bạn tin vào con mắt chọn đồng nhân văn của Ngộ chứ?

Nếu tin thì, yên tâm đi. đây là một đồng nhân văn rất hay theo cảm nhận của Ngộ, nó nhè nhẹ đau xót, nhè nhẹ ngọt ngào nhưng lại nặng sâu tình cảm cùng nhớ mong đau xót của Vong Tiện. Đặc biệt là cảm nhận, suy nghĩ của Tiện, hay từng cử chỉ suy nghĩ nhỏ của Trạm. Bạn nào đã từng đọc và yêu thích "Vong Tiện - Mời trăng" thì có lẽ sẽ yêu cách hành văn của Lãnh Tranh Nghiên lắm, Ngộ yêu cách hành văn của bạn ấy lắm, bạn ấy là đại thần yêu thích số 2 của Ngộ bên mảng đồng nhân văn Ma đạo tổ sư đó. Bộ này của bạn ấy là series dài, thịt thà đầy đủ sắc vị mùi hương, đảm bảo đọc đến cảnh H thì rớt dãi dòng dòng nhưng lại có khi xen cả lệ nóng rưng rưng, ><

Nói hoài nói mãi cũng khó diễn tả được lắm, các bạn cứ đọc đi rồi sẽ hiểu.

Chương 1 đã đăng hôm 01/08/209 rồi, chương 02 đăng ngày 18/08, chương 3 đăng ngày 24/08, chương 4 đăng ngày 30/08, chương 5 đăng ngày 09/09, chương 6 đăng ngày 15/09, chương 7 đăng ngày 20/10, đăng chương 08 ngày 11/11, chương 9 đăng ngày 5/12, chương 10 đăng ngày 02/01/2020, chương 11 đăng ngày 23/01, chương 12 đăng ngày 03/03, chương 13 đăng ngày 29/03, chương 14 đăng ngày hôm nay 21/04, chương 15, đăng ngày 03/05. Hôm nay, 05/20/2020, mừng ngày 520 <3 đăng chương 16.

~~~ start reading~~~

Chương 16: Khai quan

Thiếu niên đột nhiên quỳ xuống đất, băng lãnh vồ lấy Trần Tình đã vỡ thành mấy khúc trên đất, dò xét xem phía trên có tàn hồn hay không, không thấy, lại lật đàn trên tay, giơ cao tay kéo ra một tiếng đàn "Tinh". Những tu sĩ ở đó đều bị tiếng đàn đập cho run rẩy lòng, người có tu vi thấp thậm chí còn xụi lơ trên đất, miệng phun máu tươi.

Đồng dạng, Nhiếp Minh Quyết cũng chịu ảnh hưởng, mặt không cảm giác nhưng những tia quỷ khí màu đen dữ tợn bò đầy mặt, một tay giống như là thống khổ vô cùng đè lại trán, một tay muốn túm về hướng Lam Vong Cơ. Lúc này Lam Hi Thần đang cản trước người, cất giọng kêu: "Đại ca đừng động, ta là Hi Thần!"

Nhiếp Hoài Tang thấy Nhiếp Minh Quyết thật vất vả khôi phục lại ý thức nhưng lại bị Lam Vong Cơ làm cho thần trí hỗn loạn, bèn kêu lên: "Hàm Quang Quân Hạ thủ lưu tình! Huynh trưởng ta đã thanh tỉnh, ngươi có lời gì thì nói được mà, vì sao phải ra tay ác độc?"

Lam Hi Thần có nhìn thấy mảnh vụn sáo trúc đen ở tay áo Lam Vong Cơ nhưng cũng không muốn Nhiếp Minh Quyết vì thế mà bộc phát hung bạo, cố nói với Lam Vong Cơ: "Vong Cơ, đệ dừng tay trước đã!"

Không ngờ Lam Vong Cơ lại bịt tai không nghe, hắn vấn linh hỏi hồn phách không rõ tung tích của người nọ, lúc này dây đàn lại khí thế mạnh mẽ như sấm rền chớp giật vang lên, cắt vỡ bụng ngón tay Lam Vong Cơ cũng không để ý, y cứ thế kéo đàn Vong Cơ bắn máu tung tóe, Lam Vong Cơ nghiêm nghị kêu lên: "Ngụy Anh! Trả lời!"

Vong Tiện -  Lãnh Tranh Nghiên (冷争妍) đồng nhân vănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ