Chương 11: Người nắm quyền thật sự

3.7K 341 51
                                    

     Đã hơn một tháng kể từ lúc đến đây, mỗi ngày của Tiêu Chiến đều chính là một hình một dạng. Không phải là mỗi ngày đều đi bắt bệnh, uống thuốc cũng là học lễ nghi trong cung, hết buổi lại phải kè kè bên cạnh tên Ma Đầu mặt gỗ không rời nửa phân, tối dùng bữa xong liền bị hắn dắt đi dạo một vòng Ngự Hoa Viên, sau đó lại bị hắn cuộn lại ôm trong lòng say sưa ngủ. Nói đi cũng phải nói lại Vương Nhất Bác hắn quả là sức chịu đựng phi phàm, miếng mồi ngon dâng đến miệng bao nhiêu lần cũng không dám động đến một cái, chính là sợ ai đó giận rồi sẽ không để tâm đến hắn nữa, đành từ từ thu phục, chờ thời cơ đến rồi đem anh nuốt trọn.

      -- " Tiêu thiếu gia, Thái Tử Phi Nương Nương, đến giờ thỉnh an rồi người mau dậy chuẩn bị thôi, A Ninh giúp người thay y phục" ___ A Ninh bưng thau nước cùng bộ y phục từ ngoài cửa bước vào. 

      -- " Mẹ à 5 phút nữa thôi..........a.....A Ninh......đừng ồn" ___ Tiêu Chiến nũng nịu kéo chăn trùm kín đầu.
    
      -- "Người còn không dậy cả người và A Ninh sẽ bị trách phạt mất. " ____ thở dài nhìn con người đang ngái ngủ kia.

      -- " Chẳng phải mặt gỗ bảo ngày mai sao? " ___ thò đầu ra mắt lim dim nhìn A Ninh.

      -- " Đúng là như vậy, nhưng.....A Ninh vừa nghe được cung nữ đi ngang nói Hoàng Hậu đang trên đường về, còn Thái Hậu vẫn là ngày mai".

      -- " Đang trên đường về thôi mà không vội, không vội"___ nói rồi kéo chăn lên ngủ tiếp.

      -- " Đúng rồi Tiêu thiếu gia, người có muốn về thăm lão phu nhân không?........ Ý A Ninh là mẫu thân của chủ tử ta........ Người có muốn đi không? " ___ A Ninh vừa chuẩn bị đồ đạc vừa hỏi có lúc lại liếc trộm động thái của Tiêu Chiến.

      -- " Cái gì? Mặc Nhiễm vẫn còn người nhà sao? Tại sao từ lúc đến đây chưa từng nghe cô nhắc đến? Xong rồi.....xong rồi.....xong rồi.... " ___ Tiêu Chiến nhanh như cắt bật dậy, nhảy xuống khỏi giường, chạy lung tung khắp phòng đến mệt lử rồi ngồi xuống bàn, húp một ngụm nước lớn lại nói tiếp:

      -- " Cô nói xem, thân phận của tôi bây giờ về đó có thể hay không liền bị lộ mất?  Nói cho cùng bà ấy cũng là người sinh ra Mặc Nhiễm, đương nhiên hiểu rất rõ con mình, chỉ cần liếc qua cũng biết tôi là * hàng giả * "

      -- " A....ta thật sự quên mất,Tiêu công tử người yên tâm, nếu người cảm thấy như vậy không tiện không về cũng không sao, A Ninh sẽ sắp xếp người về thăm hỏi tình hình, người cũng đừng quá lo lắng a." ___ A Ninh vắt một chiếc khăn nhỏ đã nhúng nước ấm đưa đến trước mặt Tiêu Chiến, cô cũng không muốn làm khó dễ anh, cũng không muốn anh vì quá lo mà liên lụy đến sức khỏe. 

      -- " Như.....như vậy càng không được ....... Đi " ___ đập tay xuống bàn đứng phắt dậy quả quyết.

      -- " Đi.... ?..... Đi đâu vậy công tử? "___ A Ninh ngơ ngác.

      -- " Xuất cung a~" ___ Tiêu Chiến thản nhiên trả lời.

      -- " Nhưng........không có ý chỉ của Hoàng Thượng hay Thái Tử.......người cứ thế đi?...... Người xem Tử Cấm Thành này là cái chợ từ khi nào a? "____ A Ninh cười khổ.

(BJYX) Thái Tử Điện Hạ Cầu Ngươi Đừng Sủng Ta (Bác Quân Nhất Tiêu) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ