Ngay tối hôm đấy hắn đã toan tính đến chuyện ăn thịt em người yêu.
Hanbin uống nhiều nên ở nhà, mỗi mình hắn đi làm. Cả ngày dù tay vẫn đánh máy nhưng đầu chỉ có mông mông và mông. Kim Jiwon sau bao nhiêu năm trở nên biến thái một cách đáng sợ.
Tan làm, hắn ghé cửa hàng tiện lợi mua đồ, sau đó vui vẻ trở về nhà.
Vừa mở cửa, mùi đồ ăn xộc lên mũi làm hắn dễ chịu vô cùng. Jiwon vào trong bếp, thấy nhóc con đang loay hoay với đống nồi niêu xoong chảo, thật giống một người vợ damdang.
- Anh về rồi.
Hanbin quay đầu lại. Mặt cậu dính đồ ăn, đen đen trắng trắng, đầu tóc có chút rối. Chính cái vẻ ngây thơ trong sáng làm hắn mê mẩn mà không nỡ đưa cậu vào những thứ đen tối bậy bạ hơn. Jiwon lại nghĩ, có lẽ nhu cầu của hắn để sau vậy.
- Hôm nay toàn món em nấu anh thích thôi.
- Có em không?
Hanbin phải mất mấy giây mới hiểu được câu nói của hắn, sau đấy mới đỏ mặt bật cười. Jiwon lên nhà tắm rửa thay quần áo, rồi nhanh chóng đi xuống ăn tối với cậu.
Hắn kể lể hết chuyện ở công ty hôm nay cho cậu nghe. Mặc dù chức hắn thì cao thật, nhưng 5 năm vừa qua hắn chỉ giao tiếp với nhân viên về công việc, gần như chẳng có tí chuyện phiếm, chuyện đời tư gì. Nhạt nhẽo.
Thật may, em đã quay lại và đưa tôi về với tôi của những ngày đầu tiên.
Hanbin gắp thức ăn cho hắn, cười nhẹ rồi lau cho hắn mỗi khi thức ăn dính trên mặt. Hắn nghĩ, có Hanbin trong cuộc đời này, chính là điều may mắn nhất.
Ăn tối xong, hắn cùng cậu dọn dẹp rồi rửa bát cùng nhau. Vừa rửa vừa trêu đùa làm cả hai đều dính một đống nước và bọt nước rửa bát. Xong lại cùng nhau ăn trái cây, cùng nhau nói chuyện, cùng nhau cười đùa.
Một sấp truyện ngôn tình cũng không bằng được những thứ đơn giản nhất của một tình yêu thực thụ.
Chơi đùa cho chán rồi hắn và cậu phải tắm lại. Hắn tắm xong, bước ra ngoài với độc nhất một cái khăn quấn quanh hông, còn lại đều phô trương ra hết. Hanbin tròn mắt nhìn hắn, thêm chút long lanh ngưỡng mộ, thêm chút đỏ ở hai má. Cậu chợt nhớ ra sáng nay đã nói gì với hắn, liền ôm quần áo chui tọt vào nhà tắm.
Hắn đã hoãn ý định động chạm với cậu, nên chẳng màng lo nghĩ gì nhiều. Còn Hanbin, chỉ vì một phút bồng bột mà bây giờ trong đầu là cả một đống thứ cấm-trẻ-em-dưới-mười-tám-tuổi, lại còn tự mình làm sạch phía dưới trước. Lần đầu nên cậu vẫn lo ngại, nhưng tâm lí sẵn sàng đã chuẩn bị từ trước.
Tắm xong, Hanbin từ từ mở cửa, rón rén bước ra ngoài. Thấy hắn vẫn đang cầm điện thoại, check tin nhắn các thứ liền lấy cơ hội leo lên giường, ôm chặt điện thoại.
BẠN ĐANG ĐỌC
Có một chàng trai ở tiệm tạp hoá
Hayran Kurgutiếng sét ái tình không tự nhiên đến, cũng chẳng tự nhiên đi, chỉ có làm người ta yêu sâu đậm thêm, hoặc tự làm đau chính mình. tôi và em, không hẹn mà gặp, trái tim kết lại làm một, em không nỡ để tôi lại chứ? [191026 - ...]