CHƯƠNG 8

496 47 3
                                    

Bữa tối Giáng sinh tại nhà Weasley là một chuyện rất ồn ào, mặc dù có lẽ bất kỳ bữa ăn nào trong gia đình họ cũng là một chuyện rất ồn ào. Gia đình họ có một cái cây của riêng mình được trang trí bằng những món đồ trang trí tự chế và những dây kim tuyến được quấn một cách ngớ ngẩn và trong góc phòng khách là những bông tuyết giả từ từ rơi xuống tấm vải bạt nhưng chúng không tan như những bông tuyết ở ngoài trời. Bà Weasley đã biến ra chúng vì trời quá tối và lạnh để mọi người có thể chơi đùa trong tuyết.

"Giữ tuyết ở trong góc đó!" Bà Weasley nói với bọn trẻ đang vui vẻ chơi đùa. Bà thở dài khi có một quả cầu tuyết rơi xuống bàn ăn và làm nó biến mất bằng một cú vẫy đũa phép.

"Xin lỗi mẹ!" Ron nói.

"Em ấy định ném vào giáo sư Snape!" Fred nói thêm.

"Con không có!" Ron la lên và đôi mắt mở to đầy kinh hoàng. "Nói với thầy ấy là anh chỉ nói đùa thôi!"

Cặp song sinh vừa cười vừa chơi với Harry và Ginny. Bill và Charlie, những cậu bé lớn tuổi nhất trong nhà cũng đã về nhà vào dịp Giáng sinh và đang thích thú theo dõi các em của họ. Người duy nhất không tham gia vào cuộc vui này là Percy, người đang ngồi đối diện trong căn phòng đang viết gì đó vào một cuốn sách và phớt lờ tất cả mọi người. Cậu ta dường như không muốn tham gia cùng với mọi người.

Harry đã có một thời gian tuyệt vời và hy vọng cha cậu cũng cảm thấy như vậy. Severus đang ngồi trong bếp và nói chuyện với ông Weasley trong khi bà Weasley đang bận rộn chuẩn bị bữa tối, phớt lờ lời đề nghị giúp đỡ bà của họ. Harry cảm thấy thích thú khi bà đuổi họ đi ra khỏi bếp mỗi lần họ cố gắng giúp đỡ bà.

Harry cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Ginny trông vui vẻ và thoải mái hơn lúc cô ấy còn ở trường. Có lẽ vì nhớ nhà nên đã khiến cô ấy trông rất buồn và bây giờ cô ấy đã ở bên cha mẹ, nên cô ấy sẽ càng thoải mái hơn.

Harry đã tặng quà cho Ron và Ron đã ăn ngay lập tức và sau đó Ron cũng đã tặng Harry một cuốn sách, tên là Flying with Cannons. "Buổi sáng Giáng sinh của cậu thế nào?" Harry hỏi khi họ đang ngồi nghỉ ngơi trong khi tuyết vẫn còn rơi.

"Rất tuyệt! Mình có một bộ thiết bị Quidditch và truyện tranh mới và tất nhiên là có áo len hàng năm của mình. Oh." Ron cười toe toét. "Mình nghĩ mẹ của mình đã làm cho cậu một cái áo len. Và một cái khác cho cha của cậu."

Harry cười khúc khích. "Thật sao? Điều đó sẽ là vô giá. Mình tự hỏi liệu mình có thể khiến cha mình mặc nó không." Lẽ ra cậu phải mang theo máy ảnh, Harry tinh nghịch nghĩ.

Ron mỉm cười. "Cậu có thể làm được không? Không một ai ở trường sẽ tin điều đó." Ron liếc nhìn Percy người vẫn đang chăm chú viết gì đó. "Cặp song sinh, Ginny và mình đã không mua bất cứ thứ gì cho Percy sau những việc mà anh ấy đã đối xử với cậu. Bill và Charlie cũng không hài lòng với anh ấy và họ cố gắng nói chuyện với Percy về thái độ của anh ấy."

"Bill và Charlie không biết về đơn kiến nghị của Percy để đưa mình ra khỏi Gryffindor phải không?" Harry thì thầm. Cậu vẫn không muốn cha mình biết việc này, đặc biệt là trong dịp Giáng sinh.

Always II: Bí Mật Trong Phòng ChứaWhere stories live. Discover now