Chương 9: Mùa Xuân Tới Rồi

419 39 3
                                    

Nói tết thì tết liền tới, không khí giao mùa giữa năm mới và năm cũ khác hẳn, thời tiết cũng trở nên ấm áp hơn, hôm nay vừa vặn là tết Tây, mà người Châu Á thì ăn tết Âm Lịch, Hứa Trác đối với một ngày nghỉ duy nhất này không có gì đặc sắc, nghỉ một ngày, mai vẫn đi học, chỉ ở nhà làm ổ trên giường, mẹ Triển làm bánh gì đấy buổi trưa gọi cậu xuống ăn, ba Triển Dịch hôm nay không bận, không khí tương đối hài hòa, Hứa Trác ăn xong nói chuyện với bọn họ một chút, đặc biệt ba Triển Dịch rất thích chơi cây cảnh, nhìn nhiều chậu mai đầy ngoài sân, uốn éo rõ đặc sắc, mấy đống này chắc ngót nghét mất tỷ bạc chứ chẳng chơi, Hứa Trác không phải người thích ngắm hoa, ở nhà chỉ có dàn chanh leo, mùa hè hái xuống pha nước uống là cậu đã cảm động lắm rồi.

Cái gì ăn được là thích, nhưng Hứa Trác vẫn tôn trọng ông, đương nhiên khen vài câu cho ông vui, ba mẹ của Triển Dịch chỉ có ba mươi mấy tuổi thôi, chưa đến già đâu, nên cũng rất thời thượng, ăn mặc không khác gì bọn giới trẻ ngày nay.

Nghỉ xong một ngày lại tiếp tục đi học, Hứa Trác có chút nhớ Hứa Dật lâu rồi không tới, mỗi lần tới đều thấy Quý Thừa chực chờ ở trong, làm cậu phải bỏ dép chạy lấy người.

Hiếm lắm mới ngồi nghe giảng, có bọn đem hạt dưa lên cắn, giờ ra chơi, tiếng động này không ngừng lại, Hứa Trác ghét nhất là cắn hạt dưa, mỗi lần cắn làm cậu ho gần chết.

Trí Tiết Lâm hốt một nắm tay thả lên bàn cho cậu, bị cậu ghét bỏ trả lại.

"Ê mày thứ gì cũng chê thế, ai nuôi mày nổi!"

Hứa Trác cười hà hà, hốt sang cho Quý Thừa, Quý Thừa thích hạt dưa nè, hắn đương nhiên không từ chối, bỏ hết vào trong túi áo, Hứa Trác thấy thế, lên bàn Trí Tiết Lâm giật luôn cả bao hạt dưa của cậu ta, đưa cho Quý Thừa, lúc đó hắn nhìn cậu bằng ánh mắt mờ mịt khó hiểu, Hứa Trác tự động bỏ vào túi cho hắn luôn.

"Tất cả đều cho cậu!"

Trí Tiết Lâm bị cướp hạt dưa trắng trợn, nhìn cử chỉ chướng mắt của Hứa Trác, tức mà khóc tiếng chó luôn.

"Mụ nội mày Triển Dịch, tao có phải là bạn của mày không?"

Hứa Trác vỗ lông chó: "Ăn nhiều ho chết, tao đang lo cho mày đó, ho rồi ai mua thuốc cho, mày sống có mình mà!"

Quý Thừa cầm bao hạt dưa, đột nhiên không nhịn được cười lên: "Đem trả cho cậu ấy đi, tôi không ăn nhiều như vậy!"

"Đúng rồi!"

Trí Tiết Lâm chỉ đợi có câu nói của Quý Thừa thôi liền giật bao hạt dưa lại, quay gót bỏ đi, Hứa Trác đứng trơ ra nhìn.

"Đồ lòng lang dạ thú!"

Miếng ăn là miếng tồi tàn mà, lần sau không cướp nữa mà mua cả cửa hàng luôn, Lý Lâm bên cạnh cười dơ răng sắp ngất luôn rồi, chắc chắn Triển Dịch không học hành đàng hoàng đến đường chửi cũng không biết, lòng lang dạ thú là thể loại gì?

.

Ôi cái thể loại mùa xuân đó mà, hoa đua nở gì đó, thời tiết cũng tốt đẹp lên, sương sớm vẫn chưa vơi, bầu trời hơi mờ ảo, nhưng Hứa Trác vẫn nhìn thấy được lấp ló vầng dương mới mọc xuyên thủng qua đám mây mỏng, cậu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, đây chính là mùi vị của mùa xuân, và cũng là ngày Hứa Trác dậy sớm nhất mới nhìn thấy được khung cảnh chỉ có người đến trước mới thấy, người bất hạnh chưa biết bình minh là gì như Hứa Trác thì quả là một ngày hiếm có, thật ra cậu có hẹn với bọn Trí Tiết Lâm đi mua đồ.

[FULL] Đạp Vỡ Khoảng CáchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ