Sáng mùng bốn, sắc trời đã có dấu hiệu nắng gắt, Hứa Trác mặc một cái áo thôi đã thấy nóng, cả bọn đã thu dọn hành lý xong, đang đứng trước cửa, bà ngoại Trí vẫn lục đục trong bếp, Trí Tiết Lâm thấy không còn sớm nữa, ra chậm có khi trễ chuyến xe.
"Bà ngoại!"
Bà ngoại Trí thân thể nặng trịch chạy ra, hai tay xách thêm hai bao bóng to đùng, không biết là thứ gì, bà đi tới dúi một bao vào tay Trí Tiết Lâm còn lại đưa cho Hứa Trác, Hứa Trác nhìn vào liền biết, đây chính đồ ăn tết còn dư quá trời.
"Bà định bắt gà cho chúng mày, mà chúng mày đi sớm quá, gà sống thì không đem lên xe được"
Trí Tiết Lâm vỗ vai bà: "Thôi bà ơi, trên thành phố thiếu gì đồ ăn!"
Bà ngoại không nghe Trí Tiết Lâm nói, mở áo lấy ra một cái túi thêu hoa đỏ nhỏ xíu ra, lận vào bên trong, có mấy cục tiền nhỏ, liền dúi hết vào người Trí Tiết Lâm: "Lấy mà xài!"
"Ối! Bà cất xài đi, tiền mẹ cho con vẫn còn!"
"Mày cầm đi, không cầm tao đánh, mẹ mày thì của mẹ mày, tao cho mày thì mày phải nhận!"
Trí Tiết Lâm cười khổ, đành cất tiền vào túi, ôm bà một phát: "Trễ rồi con đi nha ngoại!"
Hứa Trác cùng bọn Lý Lâm: "Chúng cháu đi đây!"
Bà ngoại đã quá quen với cảnh chia ly này rồi, không buồn chút nào: "Mai mốt về thăm tao đấy!"
"Dạ! Bà vào nhà đi!"
Trí Tiết Lâm cười hề hề, cùng bọn Hứa Trác vẫy tay chào bà, rồi đi về phía đường mòn, men theo con sông ra đến thị trấn, xe buýt vẫn chưa tới, Hứa Trác bỏ đồ xuống nghỉ ngơi một lát, không ngờ đi chuyến ngắn ngủi này lại vui như vậy, Hứa Trác còn chẳng có ông bà gì cả, nghe nói họ chết hết rồi.
Xe buýt tới mang theo một mớ khói bụi ùn ùn kéo tới, Quý Thừa nhanh chóng đứng đằng trước Hứa Dật, để nó không bị bụi ập vào mặt, Hứa Trác để bọn họ lên hết rồi mới tự lên, xe khách không hề ít người, toàn là người ăn tết xong lại ra một nơi được gọi là thành phố bon chen kiếm sống.
Xe buýt dần dần di chuyển, Hứa Trác không làm gì hết là ngủ trên xe, lấy áo khoác kê vào thành kính, đầu dựa vào để khi ngủ đầu đập vào kính, chỉ có ngu luôn thôi.
Xe buýt đi từ sáng đến ba giờ chiều, ngay cả người giàu năng lượng như Hứa Trác cũng thấy hơi mệt mỏi, mùi xe, mùi con người không hề dễ chịu, mà đầu hơi nhức.
Bước xuống xe đầu Hứa Trác cứ lênh đênh, đau âm ỉ, Lý Lâm thấy sắc mặt Hứa Trác khó chịu liền hỏi: "Mày bị sao vậy Triển Dịch?"
Lý Lâm hỏi xong, Trí Tiết Lâm cùng Quý Thừa liền quay lại nhìn cậu.
"Khó chịu ở đâu sao?"
Hứa Trác chỉ nói: "Không quen ngồi xe lâu, liền bị đau đầu, một chút là ổn thôi!"
Trí Tiết Lâm nhìn đồng hồ: "Tao phải đón chuyến xe khác về nhà, không kịp rồi, tao đi đây!"
Lý Lâm cũng tách đi trước, Hứa Trác hơi mệt mỏi điện taxi đến luôn, cậu hỏi Quý Thừa đang muốn đợi xe buýt.
"Cậu đi taxi cùng tôi luôn!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Đạp Vỡ Khoảng Cách
Ficção AdolescenteTác giả: Thanh Xuân Thể loại: Nam nam, trọng sinh, vườn trường, cường cường, đời thường, HE. Nhân vật chính: Quý Thừa × Hứa Trác Nguồn ảnh bìa: NaNaBae Tình trạng: Full 54 chương + 4 phiên ngoại. Văn án: Hứa Trác chẳng phải người tốt lành gì lại chẳ...