Cuối cùng cũng đã tới ngày công diễn, Đới Manh quả nhiên vẫn không có tin tức gì mới. Dụ Ngôn cùng ban tổ chức như ngồi trên đống lửa, không còn cách nào khác đành phải đưa ra thông báo Đới Manh có vấn đề về sức khoẻ nên tạm thời không thể xuất hiện, và fans không cần lo lắng. Đây chỉ là phương án tạm thời cho đến khi Đới Manh trở lại và đưa ra câu trả lời thích đáng.
Trong khi đó Đới Manh thật sự đang rất bận rộn với khối lượng công việc mà cô phải xử lí khi nhận chức tổng giám đốc đó. Tất nhiên cô có nghĩ đến Dụ Ngôn chứ, nghĩ đến rất nhiều là đằng khác, nhưng càng nhớ Dụ Ngôn thì Đới Manh cô lại càng phải cố gắng, dù gì tất cả những thứ cô đang làm cũng chỉ là vì Dụ Ngôn. Buổi showcase diễn ra, Đới Manh không thể quên được nhưng cô đành nhắm mắt bỏ qua, thời gian này chỉ có làm việc thì mới có thể bắt kịp mọi thứ với chiếc ghế tổng giám đốc to lớn đó. Cô làm việc quên ăn quên ngủ, đến bữa cũng chỉ ăn qua loa cho xong bữa, sức khoẻ cũng giảm sụt nghiêm trọng, nhưng những việc đó dường như không quan trọng với Đới Manh nữa rồi.
-------------
Buổi showcase diễn ra thành công ngoài mong đợi, dù không có sự xuất hiện của Đới Manh nhưng phản ứng của fans vẫn cực kì tốt. Dụ Ngôn thở phào nhẹ nhõm, nàng lại nhớ tên ngốc họ Đới kia rồi.
Chiếc điện thoại kế bên bỗng rung lên hoàn hảo phá ngang dòng suy nghĩ của nàng, là mẹ nàng gọi. Dụ Ngôn thở dài bắt máy.
- Tối nay về ăn cơm với ta một bữa, cũng lâu rồi con không có trở về nhà, dẫn Nguyên Nguyên qua nữa.
- Con biết rồi, con sẽ về.
Dụ Ngôn ngừng lại suy nghĩ một chút rồi mới trả lời, dù mẹ nàng nghiêm khắc nhưng chung quy lại vẫn là rất thương nàng và Nguyên Nguyên. Dụ Ngôn bóp trán, nàng thu dọn đồ đạc rồi rời công ty để qua đón Nguyên Nguyên về nhà mẹ mình.
----------
- Bà ngoại!! - Nguyên Nguyên vừa bước vào nhà đã lao tới nhảy lên người Dụ mẹ khiến bà cười híp mắt bế em lên rồi hôn lên chiếc đầu nhỏ đáng yêu kia.
- Dụ Ngôn, em đã về.
Ngoài dự đoán của Dụ Ngôn, một giọng nam khàn khàn vang lên, Lục Trí đứng đó, khuôn mặt anh tú và dáng người cao dong dỏng, nhìn ngoại hình thì mang vẻ hiền lành, khuôn mặt sắc nét hiện lên sau cánh cửa như đã đợi nàng từ lâu lắm rồi. Dụ Ngôn không phản ứng gì, né ánh mắt anh ta, nàng lúc nào cũng cảm giác anh ta tuy bề ngoài như vậy nhưng bản chất không phải vậy. Phải rồi, làm gì có ai muốn tiếp cận Dụ Ngôn nàng với mục đích trong sạch cơ chứ? Sự chân thành dường như không một ai có thể có được khi tiếp cận nàng, duy nhất chỉ một mình Đới Manh.
Sự xuất hiện của anh ta nàng đúng là không đoán trước được, cảm giác khó tả tới nỗi không nói nên lời, cảm giác như mẹ nàng đang muốn bán nàng đi vậy, Dụ Ngôn chỉ đưa mắt nhìn mẹ mình, bà làm lơ ánh mắt của Dụ Ngôn, thả Phí Thấm Nguyên xuống rồi khẽ nói:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đới Ngôn] Kế hoạch theo đuổi tiền bối Dụ | Đới Manh x Dụ Ngôn
Fiksi Penggemar"Tiền bối Dụ, đợi chị thành công rồi nhất định sẽ trao nhẫn cho em." ------ Author: leistheonce Đây không phải fic cover, xin nhắc lại, đây không phải fic cover =)))) Vô sỉ công x Ngạo kiều thụ.