"Chào mọi người lý do tôi ẩn hết truyện để tạm thời edit lại, vì như đã nói tôi là lần đầu viết, lần đầu vì nhiệt huyết mà đi vào viết chút fanfic để thỏa mãn bản thân dĩ nhiên muốn chia sẻ với mọi người một chút. Cũng rất cảm ơn mọi người thời gian qua đã quan tâm đến chiếc fic này. Sau một thời gian tôi vì nhiều lý do nên tạm dừng việc này lại. Hiện tại tôi có thể tiếp tục, nếu mọi người vẫn ở đây thì thật sự rất cảm ơn. Không ở đây không sao cả, vì tôi vẫn ở đây. Và thời gian qua tôi cũng đã học được vài thứ khi viết fic. Đây cũng là lần cuối tôi chen cái này vào vì sợ đăng hội thoại mọi người không xem ^^"
-------------------------------------------------------------------------
Một buổi sáng thời tiết dễ chịu, Vương Nhất Bác còn chưa tỉnh ngủ hẳn bị buộc phải tỉnh bởi tiếng chuông báo thức mà chính bản thân cậu đã cài vào đêm hôm trước. Rồi cậu cũng bắt đầu chiến đấu với chiếc chăn để ngồi dậy khỏi đám chăn như được nhân hóa để níu kéo cậu trở lại với giấc ngủ. Dĩ nhiên những bước chân nặng nhọc trong trạng thái khó có thế nói là hoàn toàn tỉnh táo và ổn định được.
Bình thường Vương Nhất Bác ở nhà cũng là một thanh niên được cha mẹ đặc biêt yêu thương nên có chút thói quen xấu là gắt ngủ. Nhưng hôm nay là ngày trọng đại cho nên cậu cố gắng tự thức tỉnh bản thân, không được giao kèo thêm với đồng hồ rằng cho cậu thêm năm phút nữa để ở lại với chăn và giường.
Vương Nhất Bác đến dự lễ tốt nghiệp đại học của chính mình. Dĩ nhiên cũng nên đúng giờ trong một ngày trọng đại như thế. Hôm nay cậu còn là đại diện nhóm sinh viên xuất sắc, đồng thời là một sinh viên đạt thành tích tốt nhất lên để phát biểu vài lời tri ân với thầy cô đã giúp đỡ họ trong thời gian học tập. Ngoài ra chính là giúp hiệu trưởng quảng cáo chiếc nhan sắc nghịch thiên của mình để nhằm mục đích tuyển sinh cho trường. Tuy rằng Vương Nhất Bác cảm thấy mục đích của hiệu trưởng có hơi lệch lạc nhưng dù sao cậu cũng đồng tình một điều chính mình đẹp trai.
Vương Nhất Bác không phải loại người hay lề mề nên không mất quá nhiều thời gian chuẩn bị để rời khỏi nhà. Cậu đóng cửa vừa đi vừa lắc chiếc chìa khóa "em người yêu" motor của mình ra khỏi nhà. Hôm nay cậu lựa chọn mặc quần âu đơn giản cùng chiếc sơ mi trắng làm toát ra cái khí chất học trưởng nam thần của mình rồi mặt lạnh mà lái xe đến trường. Trong lòng thầm cảm thán: "Không hổ là mình, mình đúng là cool guy mà!"
Trường Đại Học vốn dĩ cách nhà Vương Nhất Bác không xa, dù thời gian này dù có kẹt xe đến mấy cũng không hề ảnh hưởng đến motor của cậu, nên rất nhanh đã đến nơi. Đến nơi cậu lái xe vào trường trong những ánh mắt tim hồng phấp phới của đám nữ sinh, mà trong đám con trai cũng là dạng ngưỡng mộ xen lẫn ghen tỵ. Vì sao à? Vì Vương Nhất Bác lái motor a, bọn con gái còn không ,phải cảm thấy ngầu mà thích, còn lũ con trai thì có nhiều là cảm thấy kẻ này quá chói mắt vì cái danh Học Trưởng Nam Thần! Dù sao thì tóm gọn lại là Vương Nhất Bác giống như một ngôi sao ở cái đại học Công Thương này thì cậu không được hoan nghênh thì ai được hoan nghênh? Người ngoài tưởng Vương Nhất Bác lạnh lùng thì thật ra ai mà không có những mối quan hệ thân sơ khác nhau chứ. Ai rồi cũng có ngoại lệ cả mà.
![](https://img.wattpad.com/cover/30053875-288-k49716.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chiến Bác] Theo Đuổi Anti [Chiến Sơn Vi Vương]
FanfictionKhi mà người ta thiếu nhưng chưa tìm được nguồn cung tốt thì tự mình sản xuất là một việc bất đắc dĩ hoặc cũng có thể là một con đường mới lạ cho chính mình. Ý tôi là tìm Fanfic Chiến Sơn Vi Vương thật khó khăn với tôi và các tiểu thổ phỉ, nên muốn...