Chap 23: Tên ngốc mãi là tên ngốc

278 33 0
                                    

Vài ngày sau, Dụ Ngôn đang ngồi đọc sách ở sân vườn trong biệt thự thì bỗng điện thoại vang lên

"Gì thế Kiki?"

"Đới Manh...cậu ấy..."

"Cậu ấy sao?"

"Cậu ấy tỉnh lại rồi"

"Thiệt sao?"

"Thiệt"

"Tầm 1 tiếng nữa tôi qua, tạm biệt"

"Hảo tạm biệt" - Vừa cúp máy Dụ Ngôn liền chạy lên lầu thay đồ rồi nấu cháo cho Đới Manh, sau đó bắt taxi chạy đến bệnh viện 

Vừa tới nơi, Dụ Ngôn chạy lên lầu trên cùng. Mở cửa ra, thấy Đới Manh đang ngồi đọc sách trên giường liền chạy tới ôm

"Mừng quá cậu tỉnh lại rồi"

"Ây da cậu đụng vết thương của tôi" - Dụ Ngôn nghe thế mới buông Đới Manh ra rồi kéo cái ghế gần đó lại ngồi rồi nói

"Đới Manh à, cậu ngốc thiệt á. Biết tôi mặc áo chống đạn mà còn tới đỡ đạn cho tôi, đúng là tên ngốc thì mãi là tên ngốc"

"Ờ thì bạn bè thì giúp nhau thôi"

"Bạn bè?? Tôi để ý là cách cậu đối xử với tôi khác với người khác lắm nha"

"Ủa tôi thấy bình thường mà"

"Bình thường cái đầu cậu. Cậu lúc nào cũng quan tâm, chăm sóc và lo lắng cho tôi. Điển hình là hôm đi cắm trại á, lúc cái áo của tôi bị rách ở phần bụng rồi mặt cậu hiện nguyên chữ GHEN chà bá luôn"

"Ờ thì là....."

"Cậu không muốn nói thì thôi, tôi cũng không ép. Thôi nè ăn đi, tôi nấu cho cậu đấy"

"Ân cảm ơn"

"À mà Kiki đâu rồi?"

"Cậu ấy đi mua nước rồi"

"Ân" - Vừa dứt lời thì bỗng có người bước vào, a là Tiểu Đường và Khả Dần

"Ây dô hello hai cậu" - Khả Dần nói

"Chào"

"Tụi này vô đây có phiền hai người không? Nếu có thì..." - Tiểu Đường chưa kịp nói hết câu thì Dụ Ngôn nói

"Không sao đâu, ở đây đi" - Cùng lúc đó, Giai Kỳ trở về trên tay cầm vài lon nước ngọt và một chai nước suối

"Hello ba cậu, nước nè uống đi"

"Hảo, cảm ơn" - Cả bọn ngồi nói chuyện với nhau, Giai Kỳ để ý từ lúc mới tỉnh dậy đến giờ Đới Manh luôn vui vẻ đến cười tít mắt, ai da chắc là có 'ai đó' đến thăm nên mới vui như vậy. Cùng lúc đó, điện thoại của Dụ Ngôn bỗng vang lên

"Gì thế Tuyết Nhi?"

"A Ngôn tỷ, nhớ chị quá à"

"Chị cũng nhớ em lắm đây. Nè bộ ở bên đó luôn hay sao?"

"Đâu có đâu, khi nào rảnh em về chơi với chị và mọi người"

"Ân, khi nào về thì chị dẫn em đi chơi ha"

"Hảo ạ, thôi em có việc rồi, tối em rảnh em gọi cho chị nha, bye chị"

"Hảo bye em"

|Độc Gia Đới Ngôn| Oan gia ngõ hẹpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ