Chap 25: Ngày đặc biệt

228 29 2
                                    

Hello mọi người, tui comeback rồi đây. Xin lỗi vì phải để mọi người đã đợi lâu, còn giờ thì thưởng thức truyện tiếp nào

----------------------

Thời gian trôi thật nhanh, mới đây đã tới ngày cả đám tốt nghiệp. Vừa bước vô trường, cả bọn đều được mọi người chú ý, đặc biệt là Dụ Ngôn và Đới Manh. Cả đám đều ngỡ ngàng khi thấy cả hai, người thì ngồi xe lăng còn người thì băng bó ở vai, từ đây bắt đầu có tiếng xì xầm

Có người thì thắc mắc vì sao cả hai lại bị như thế, còn có người thấy thế thì chỉ cười khinh bỉ. Khả Dần và Tiểu Đường khi nghe những tên bàn tán tiêu cực về cả hai quay qua trừng mắt với bọn họ khiến cả đám phải sợ hãi

Đúng 8h, buổi lễ bắt đầu. Sau khi nghe các lão sư phát biểu thì đến tiết mục văn nghệ. Cả bọn cùng vài người bạn của mình cùng nhau hát ca khúc <Promise>. Nhạc hay cùng lời bài hát ý nghĩa đã khiến không ít người phải rơi nước mắt

Sau khi biểu diễn văn nghệ xong là đến lúc trao bằng khen. Đợt này, bọn Dụ Ngôn đều được thứ hạng cao, riêng Giai Kỳ và Khả Dần đều được hạng 1 toàn trường, cả bọn thì cũng chẳng ngạc nhiên lắm vì đây là chuyện thường như cơm bữa thôi mà

Sau khi kết thúc buổi lễ, cả bọn ở lại chơi với bạn bè và thầy cô một lúc rồi cùng nhau đến nhà hàng của Giai Kỳ dùng bữa

"Nào nào, mọi người ăn uống gì cứ gọi đi, bữa nay miễn phí nha"

Cả đám nghe Giai Kỳ nói thế liền vui mừng, mỗi đứa gọi lần cả chục món. Giai Kỳ giờ mới hối hận, phải chi cô có thể quay ngược về thời gian nhỉ? Chứ nguyên đám đó lần một đứa gọi gần chục món, mà toàn là những món đắt tiền không nữa chứ, chắc nhà hàng của ba cô phá sản mất 

Sau khi ăn uống no nê, cả bọn về biệt thự chung rồi thay đồ đạc chuẩn bị đi đến một nơi cùng với Mạc Hàn, Triết Hàm, Trương Duy và Dụ Minh

Hai chiếc xe dừng bánh ở một nghĩa địa ở vùng ngoại ô. Hôm nay cả bọn quyết định sẽ đến thăm mộ chị của Dụ Ngôn, Dụ Hạ Ân. Đứng trước mộ của Hạ Ân, ai cũng đều thấy tiếc nuối, cả bọn nghe kể lại rằng Hạ Ân là người vừa xinh đẹp, vừa tốt tính, giỏi giang và luôn được mọi người yêu mến, nếu Dụ Ngôn có gương mặt lạnh lùng và có khí chất quân đội thì Hạ Ân lại hoàn toàn ngược lại, chị có nét đẹp nhẹ nhàng, dịu dàng, nữ tính và luôn gây thiện cảm cho mọi người từ cái này đầu tiên. Một người tài sắc vẹn toàn như thế mà lại ra đi sớm như thế thì hơi tiếc nhỉ?

"Chào Ân tỷ của em. Hôm nay em cùng những người bạn của mình đến thăm chị đây. Chị à, cuối cùng em cũng bắt đầu người giết chị rồi nè, thấy em giỏi không? Như lời hứa năm xưa, sau khi tìm được hung thủ giết chị em sẽ bỏ biệt danh Dụ Lận Quân vừa trở về làm con người thật của em....." - Cả bọn nghe Dụ Ngôn nói đến đây thì hơi rưng rưng nước mắt. Thực sự thì Dụ Ngôn đã hy sinh rất nhiều chỉ để tìm ra hung thủ giết tỷ tỷ của mình

"Vất vả cho em rồi, Dụ Ngôn" - Triết Hàm nói

"Cho dù sau này có thể nào đi chăng nữa, cậu mãi sẽ là Dụ Lận Quân, người đã giúp cho cảnh sát Trung Quốc trong nhiều năm qua, cậu sẽ mãi ở trong tim bọn này mà, đúng không mọi người?" - Đới Manh hỏi

"Rất đúng"

"Cảm ơn mọi người đã luôn bên cạnh tôi trong nhiều năm qua"

"Ây dô người cậu nên cảm ơn là...Đới Manh á"

"Phải đó" - Cả bọn nghe Tiểu Đường và Khả Dần nói thế thì hơi ngạc nhiên, tại sao không phải cảm ơn mọi người mà là...Đới Manh?

"Thì cậu ấy lúc nào cũng quan tâm chăm sóc lo lắng cho cậu. Rồi cái hôm cậu bị sốt á, Đới Manh ở đó chăm cho cậu tới sáng lúc mà không thèm ngủ và còn rất nhiều chuyện khác nữa. Và cậu ấy....à thôi tớ không nên nói tiếp vì nói tiếp mắc công cậu lại bắt tôi ra phạt nữa, cậu tự hiểu he"

"À thì ra là thế"

|Độc Gia Đới Ngôn| Oan gia ngõ hẹpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ