Mục Tiểu Mạn cùng Tuyết Văn Hi thật lâu không gặp,Mục Tiểu Mạn về với thế tục, Tuyết Văn Hi tại chỗ bồi hồi. Thất Tịch ban đêm, trên đường người đi đường rộn ràng nhốn nháo, hai người cách 1 dòng sông, liếc mắt một cái thấy đối phương.Tuyết Văn Hi lẻ loi một mình, thẳng tắp đứng. Hai người chỉ là nhìn nhau, trong lòng có ngàn ngữ lại lựa chọn trầm mặc, hai người không muốn tới gần. Hà không khoan, Tuyết Văn Hi cùng Mục Tiểu Mạn đều thấy được lẫn nhau chi gian ngăn cách cùng xa lạ, hai người ánh mắt một tấc tấc từ đối phương thân thể thượng dời qua, cuối cùng nước mắt mơ hồ tầm mắt. Mục Tiểu Mạn nghe được Hàn Thắng Trí kêu gọi, xoay thân lau nước mắt, bước một rời đi. Tuyết Văn Hi vẫn đứng nhìn Mục Tiểu Mạn biến mất ở trong đám người, nàng tự giễu mà cười cười, xoay người rời đi. Mục Tiểu Mạn lại lần nữa nhìn thấy Tuyết Văn Hi là ở đại lễ bắn cung,nàng làm người nhà Hàn Thắng Trí, đứng xa xa nhìn nàng, Mục Tiểu Mạn mới biết được Tuyết Văn Hi tòng quân, làm quân sư, mình từ bỏ lúc sau. Mục Tiểu Mạn cuối cùng nhìn thấy Tuyết Văn Hi là ở hôn lễ của mình ngày thứ hai, Tuyết Văn Hi trên lễ tang, nơi nơi đều là trắng. Mục Tiểu Mạn biết, chính mình nữ hài vĩnh viễn lưu tại 18 tuổi. Lôi Trạch Tín nói Tuyết Văn Hi là bị một dung dịch thích khách giết chết. Vũ Lạc Huyên nói cho Mục Tiểu Mạn sườn mặt thích khách rất giống nàng. Phong Thừa Tuấn nói cho Mục Tiểu Mạn, Tuyết Văn Hi là cười rời đi. Mục Tiểu Mạn ở bên Tuyết Văn Hi sau khi chết, bị Hàn Thánh Quân hiến cho Vu sư, cầu nguyện gia tộc khôi phục cường thịnh. Mục Tiểu Mạn mua được nha hoàn, cầu Vu sư, muốn đem Tuyết Văn Hi trở về. Tuyết Văn Hi lễ tang sau ngày thứ bảy, Mục Tiểu Mạn đi tới chiến trường, nàng rõ ràng cảm nhận được máu một chút lưu lại, nàng lại chưa thấy được nàng.
“A Văn” Mục Tiểu Mạn từ say rượu trung bừng tỉnh, xoa xoa đầu. “Hắc Sử đại nhân, lại mơ thấy kiếp trước?” Minh Vương ở một bên cười nói “Ngài chuốc say ta việc này ta nhất định nói cho Mạnh Bà bà” Mục Tiểu Mạn trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái. “Đừng nha, ta cho ngươi một cái kỳ nghỉ dài hạn, hồi quan nội ngủ một lát, tỉnh ngủ liền nhìn đến nhà ngươi A Văn” Minh Vương cười nói, “Vừa mới hậu thổ bói toán đến”. Mục Tiểu Mạn nghe được lời này, xoay người liền trở về quan nội, chờ đợi cùng Tuyết Văn Hi gặp lại. Mục Tiểu Mạn sau khi chết bởi vì chiến trường sát khí oán khí cùng huyết khí biến thành quỷ, cũng may nàng có thần trí, Minh Vương cùng nàng hợp ý, liền cho phong nàng chức Hắc Sử. Nàng dựa vào thân phận, đi khắp góc địa phủ, hỏi hồn sở hữu cùng tiên, ngửi sở hữu hoa bỉ ngạn, đều không có tìm được một tia dấu vết Tuyết Văn Hi . Nàng không dám chán ghét không dám thả lỏng, rốt cuộc nàng gặp được nữ hài của mình
Đó là sinh thần Tuyết Văn Hi 18 tuổi, nàng cùng các sư huynh ở sau núi trộm uống rượu kết quả uống nhiều quá. Nàng mơ mơ màng màng chạy vào sơn động, bò đến bạch ngọc quan thượng, gõ gõ quan cái, “Tiền bối, người không đứng dậy uống rượu sao?” Lẩm bẩm ngủ ở quan thượng. Mơ hồ gian, cảm thấy có cái gì đang sờ chính mình mặt. Mục Tiểu Mạn vốn là thanh tỉnh sau, liền đến phủ Mạnh Bà, chờ nàng trở lại khi liền phát hiện có cái tiểu gia hỏa ghé vào quan thượng mình. Mục Tiểu Mạn không kiên nhẫn được đành đi qua, thấy được một trương hồn oanh mộng vòng mặt, sau đó là linh hồn đến từ cảm giác quen thuộc cảm thấy vui vẻ, nàng cúi xuống thân hôn hôn cái trán tiểu cô nương nhà mình. Tuyết Văn Hi tỉnh lại khi liền nhìn đến một mỹ nhân, nàng đột nhiên ngồi dậy, ngã xuống quan. Thanh âm không lớn không nhỏ, vừa lúc đánh thức Mục Tiểu Mạn.Mục Tiểu Mạn đem Tuyết Văn Hi đỡ lên, vỗ vỗ tro bụi trên người Tuyết Văn Hi, còn nhân cơ hội sờ soạng mặt Tuyết Văn Hi một chút. Tuyết Văn Hi bị khí lạnh kích thích vô cùng thanh tỉnh, kinh hoảng lui về phía sau vài bước, cong lưng “Tiền bối, tiểu sinh vô tình mạo phạm, tiểu sinh uống quá nhiều rượu, mới mạo phạm đến tiền bối,mong tiền bối bao dung. Tiểu sinh, nhất định sẽ hảo hảo đền bù tiền bối.” Mục Tiểu Mạn cười cười, đem Tuyết Văn Hi ôm ở trong lòng ngực, sủng nịnh nói, “Không bằng, tiểu bằng hữu đem chính mình cho ta là được”
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Tuyết Văn Hi × Mục Tiểu Mạn | Ỷ Phó
RomanceNgọt,ngược đều có =)))))~ Tác giả : 清明露尧