Chap 28: Con rối

4.1K 173 31
                                    

Chap 28: Con rối

 Mừng mày, mừng sự đần độn của mày!

Kim ngắn đồng hồ xấn qua con số bốn La Mã. Màn đêm đặc sếnh chuẩn bị thoái vị khi bình minh sắp lăn xả xuống phố xá. Vạn vật ngủ khì trong những làn gió vi vu, tựa đứa trẻ mới nhét đầy lỗ tai bao câu chuyện cổ tích mẹ kể. Cột đèn đường vẩy ánh vàng ệch lên vỉa hè vắng tênh, khẩy tràng cười hềnh hệch lên đám thiêu thân bay nhặng chung quanh.

Từng tiếng tích tắc đều đặn lọt thỏm giữa gian phòng rộng thênh, tựa những giọt nước tròn trĩnh rơi tõm xuống chiếc giếng sâu. Mùi rượu nồng nặc ám lấy từng phân tử không khí đang xô đẩy nhau khắp phòng. Ánh sáng trắng lóa nhảy bổ ra từ chiếc đèn chùm như cún con hiếu động, thè lưỡi liếm láp mọi vật. Cún con trắng lóa leo tót lên tấm thân dài đang nằm khệnh giữa sàn, chân duỗi rộng hình chữ V.

- Mừng mày, thằng khốn!

Lâm Viên ném nụ cười khẩy vào khuôn mặt nằm chình ình trên tấm gương lớn. Anh tự rủa chính mình, nguồn cơn gây ra mọi be bét, nát bấy hôm nay. Đầu tiên, anh say khướt, lảm nhảm với Hạc Cúc về bí mật động trời của bố, biếu không cho cô ta điểm yếu chí mạng của ông. Rồi anh vờ câm điếc, mặc kệ một vụ giết người bịt đầu mối chắc chắn sẽ diễn ra như một vở nhạc kịch. Tấm màn đỏ sắp sửa được kéo lên, Lâm Viên âm thầm lỉnh khỏi hàng ghế khán giả, lảng tránh con quỷ máu lạnh đã gặm mòn lương tâm.

Rồi anh túm Hà Chi, lôi Danh Khôi vào một kế hoạch do mình bày ra. Tưởng như rất khôn ngoan, nhưng chính sự sắp xếp này đã như miếng ghép bị quỷ ám, hô biến cả bức tranh sang màu tang tóc, đẫm máu tanh. Giá như thời gian được vặn ngược về cái ngày bố anh tuyên bố sẽ trừ khử Hạc Cúc, anh sẽ không lạnh lùng cổ vũ bố ác độc, mà dùng món tiền hời, dùng danh vọng đậy kín miệng cô ả trong yên ổn. Kết cục, đã không phải là cái chết thế mạng của bố mẹ Danh Khôi.

Hôm anh cùng cô em gái nhỏ ngồi trên con chim sắt lao vút sang một thành phố mới, đã vô tình bỏ lại góc trời loang máu. Hạc Cúc tinh vi, ngửi thấy mùi chết chóc rình rập quanh mình, cô ả đã lén dẫn dụ bố mẹ Danh Khôi vào con đường chết. Hiển nhiên, vụ án mạng của cục sát trưởng thàng phố gây chấn động cả nước. Những nhân vật lớn nghiễm nhiên sẽ ráo riết lùng sục và ắt hẳn sẽ lần ra dấu vết người đứng sau vụ nổ bom.

Một hòn đá ném rụng cả một chùm quả chín mọng! Hạc Cúc gián tiếp mượn lưới pháp luật vây bắt bố Lâm Viên, đỡ mối lo canh cánh bị sát hại. Hại chết bố mẹ Danh Khôi, cô ả nhổ bỏ được những chiếc gai xù xì đâm cô ả tướt máu, mỗi khi thò tay đòi chạm vàochàng IT. Khép hết tội lỗi lên bố Lâm Viên, Hạc Cúc dễ ợt đá văng anh và cô em gái nhỏ, cô ả dễ dàng độc chiếm Danh Khôi.

Từ một con tốt thí hấp hối, Hạc Cúc bỗng biến thành nữ hoàng quyền lực, làm chủ ván cờ với chỉ cái búng tay.

Suốt bốn năm trời, một Lâm Viên ma mãng lại nằm gọn trong hố bẫy của Hạc Cúc, chẳng mảy may hay biết, anh đã cô lập Danh Khôi trong thế cờ bí. Hạc Cúc đã tính toán rất chuẩn xác, cô ả nắm được điểm yếu của Lâm Viên là quá bao bọc Hà Chi, cô em gái nhỏ dễ tung bụi mù vào khối óc sáng suốt của anh. Lúc nghe tin bố mẹ Danh Khôi chết, thần trí Lâm Viên bủn rủn, thứ cảm giác đầu tiên ôm choàng anh là nỗi sợ hãi tột cùng. Một ngày không xa, Danh Khôi mở banh uẩn khúc mập mờ sau vụ đánh bom, nắm được vạt áo kẻ chủ mưu là bố anh, cậu ta hẳn sẽ nhắm vào Hà Chi.

Phím đàn và bàn phímNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ