Chap 5 :

702 37 2
                                    

1:00 am

2:00 am

3:00 am

Tôi quay người sang trái rồi lại quay sang bên phải. Hết nằm ngửa rồi lại nằm sấp nhưng vẫn không thể nào ngủ được. May là mai tôi được nghỉ chứ nếu không thì không thể tỉnh táo làm bất kì việc gì hết.

Thật ra tôi cũng không muốn đi làm lắm. Vì sao ư ?

Haizzz . . .

————————— 15 tiếng trước ————————-

- Vậy đi theo tôi.

Tôi đi theo đằng sau thư kí Peak. Thật sự tôi thấy rất là căng thẳng , đến nỗi hai tay tôi toát hết mồ hôi luôn rồi. Tôi đi theo anh ta vào thang máy và theo dõi từng cử chỉ của ảnh.

" Tầng 8 ư ? Chẳng phải đó là tầng làm việc của giám đốc sao ? "

Tôi thầm nghĩ và càng cảm thấy căng thẳng hơn. Peak quay lại nhìn tôi và tôi cảm thấy anh ta cũng nhận ra được sự căng thẳng của tôi. Chắc tôi thể hiện rõ ràng lắm hả ?

- Cậu không cần lo lắng đâu ! Giám đốc cần tuyển thêm trợ lý nên mới gọi cậu lên để phỏng vấn chút thôi !

- Tôi sao ? Làm trợ lý cho giám đốc á ?

Nghe xong tôi thấy vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu. Một người mới vào làm như tôi thì sao có thể làm trợ lý cho giám đốc được cơ chứ ? Nghe không phải thấy rất nực cười sao ? Tôi tự nghĩ không biết tên giám đốc kia nghĩ gì trong đầu nữa.

Ra khỏi thang máy đi đến trước cửa phòng giám đốc thì tôi vẫn mang vẻ mặt hết sức hoang mang và khó hiểu. Nhưng trên hết vẫn là tính tò mò của tôi. Tôi cũng muốn được gặp mặt giám đốc để xem anh ta có như lời mọi người nói không.

" Trẻ - Đẹp trai - Giàu có - Tài Giỏi " - Đó là những gì tôi nghe được.

- Cốc . . . Cốc . . .

- Vào đi !

" Giọng nói này sao quen vậy nhỉ "

Phòng giám đốc được bày trí khá là đơn giản với tông chủ đạo là màu trắng đen. Có một bộ sofa ở góc bên trái và bàn làm việc của giám đốc thì để chính giữa còn góc bên phải là giá sách và một số đồ linh tinh , giấy tờ.

- Giám đốc ! Tôi đưa cậu Plan Rathavit đến rồi đây !

Peak dẫn tôi đi đến trước bàn làm việc của giám đốc. Tôi đã rất tò mò không biết anh ta trông như thế nào nhưng giờ không thể nhìn thấy được. Vì anh ta đang ngồi quay lưng lại với chúng tôi. Anh ta không nói gì chỉ vẫy vẫy tay. Peak hiểu ý thì liền đi ra khỏi phòng.

Thật sự tôi rất muốn quay qua níu Peak lại nhưng không thể. Làm thế thì thật không có phép tắc chút nào.

Peak đi ra khỏi phòng rồi. Giờ chỉ còn tôi và anh ta mà thôi. Tôi nên làm gì bây giờ đây ?

. . . . .

Không khí im lặng bao trùm căn phòng. Tôi bất đầu thấy ngột ngạt rồi đây. Muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói gì.

[ MeanPlan ] Cho Nhau Thêm Một Cơ HộiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ