Thương thế của Sư Thanh Huyền quá nặng, nếu là người bình thường thì có lẽ đã chết từ lâu. Hoặc vì sức sống tiềm tàng trong y quá lớn, mồi lửa kia thậm chí cũng không khiến y tan thành tro bụi.
Dù vậy, Sư Thanh Huyền vẫn chưa tỉnh lại.
Nhìn y nằm trên giường trong bệnh xá ở Thượng Thiên Đình, Hạ Huyền không lúc nào đứng yên. Vì hắn không thể vào, sẽ làm cản trở công việc của các Thần Y. Những gì hắn thấy chính là hình ảnh Sư Thanh Huyền nằm đó, trên người quấn bao nhiêu vải trắng.
Thượng Thần trên Thiên Cung thật vô tình, dù sao y cũng là bằng hữu với họ trong nhiều năm, sao có thể thấy thế rồi làm ngơ? Hạ Huyền nhớ vài ngày trước, binh lính Thiên Cung có mang một hộp thuốc đến và đưa cho Thần Y.
Người đó nghiêm nghị: "Phụng mệnh Thiên Quân, ta đến đưa các ngươi thứ này!"
Y Thần chue có thể cảm ơn, trong khi Hạ Huyền lại cảm thấy khó chịu vì chuyện này. Nếu có thể, hắn muốn đến Thiên Cung hỏi cho ra lẽ, đáng tiếc hắn không đủ khat năng.
Một mình Sư Thanh Huyền có thể đánh bại Thuỷ Võ Thần, ngay cả khi pháp lực đã cạn cũng khiến hắn tan biến. Trong khi Hạ Huyền dù là Tuyệt cảnh Quỷ Vương, hợp lực với Hoa Thành lại chẳng đủ để đánh bại Thuỷ Võ Thần.
Hạ Huyền lên Thiên Cung chính là tìm đường chết.
Đứng ở bệnh thất cũng không thể làm gì, thay vào đó sẽ làm cản trở công việc của các Thần Y. Chính vì thế hắn đành ngậm ngùi đi đến Điện Phong Sư và chờ đợi kết quả.
Khi vừa bước vào điện, hắn nhìn thấy Sư Thanh Huyền đang đứng trước bàn làm việc khi xưa.
Ban đầu hắn cứ nghĩ là ảo giác, dẫu sao Sư Thanh Huyền cũng đang nằm trên giường bệnh ở nơi cách điện rất xa. Cũng vì nhớ y đến phát điên, có lẽ đây chính là ảo giác mà hắn tự tạo ra.
"Thanh Huyền?"
Sư Thanh Huyền xoay lại nhìn hắn, chắp hai tay sau lưng rồi nghiêng đầu cười.
Nụ cười hằng ngày của y quen thuộc vô cùng, Hạ Huyền ở bên y đủ lâu để nhận ra điều đó. Dịu dàng, nhưng lại có thể nhìn thấu tâm can con người, dĩ nhiên cũng có chút đượm buồn.
Hắn thở dài: "Thiên Quân?"
Thiên Quân vui vẻ đến gần hắn: "Ta cứ nghĩ sẽ không ai phát hiện, Hắc Thuỷ các hạ đúng là có mắt hơn người!"
Để nhận ra cũng dễ thôi, Sư Thanh Huyền sẽ không bao giờ không gọi tên hắn mỗi khi nhìn thấy, trong khi Thiên Quân chẳng làm gì. Khi nhìn thấy bóng lưng y trong Phong Sư Điện, hắn cứ ngỡ đã trúng tà thuật, may mắn lại là Thiên Quân.
Ngài nói: "A Nghi thế nào?"
Hạ Huyền ủ tay trong ống áo: "Vẫn chưa tỉnh!"
Khuôn mặt Thiên Quân có chút buồn, nhưng lại cười lên ngay: "Ta đã bỏ hết công việc ở Thiên Cung để đến đây, không ngờ A Nghi vẫn chưa tỉnh! Thật đúng là, xem ra chuyến này vô ích rồi!"
Ngài lại chắp hai tay da sau, tiến về phía cửa điện để ra khỏi đây, Hạ Huyền đoán là trở về Thiên Cung. Ban đầu hắn không định quan tâm, nhưng vẫn còn một thứ luôn khiến hân thắc mắc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Song Huyền] BÁN DUYÊN TU ĐẠO
Fanfiction*Tác giả: Litre24. *Thể loại: đam mỹ, cổ trang, trùng sinh, huyền huyễn, ngược, thanh thuỷ văn. *Pairing: Song Huyền (quỷ vương nghèo nàn công x quốc sắc thiên hương thụ), và một số cp khác. *Nội dung: Ái tình là thứ chấp niệm khó bỏ, ái tình là...