Nhìn bóng lưng cậu và Kim Thạc Trấn khuất dần, những người đàn ông còn lại đen mặt giận dữ: "Tuấn Chung Quốc, đệ không theo ta."
"Quốc vương bệ hạ, ta cáo lui."
Phác Chí Mẫn cùng Mân Doãn Kì đồng thanh lên tiếng, tay áo phất mạnh rời đi mặc cho những người xung quanh còn chưa xác định được tình hình. Trịnh Hạo Thạc trầm mặc, Kim Tại Hưởng siết chặt tay, ưu thế hiện tại là đang thuộc về Kim Thạc Trấn kia?____
Dọc đường, nhìn đứa nhỏ nhắm mắt mệt mỏi trong lòng, Kim Thạc Trấn lo lắng, bàn tay chạm nhẹ lên khuôn mặt xinh đẹp khẽ vuốt ve. Chung Quốc ưm một tiếng rúc sâu vào lồng ngực của nam nhân nũng nịu:
- Không muốn.
Người đàn ông cao lớn khẽ cong môi sủng nịnh, cậu say rượu.- Vương gia, xin dừng bước.
Nghe thấy tiếng gọi trầm ấm của người đằng sau, Kim Thạc Trấn quay đầu, con ngươi xám đen xao động thản giọng:
- Kim tướng quân, tiệc rượu chưa tan, lại có nhã hứng đi theo bổn vương như vậy?Kim Nam Tuấn nhếch mép:
- Vương gia nói đùa, Chung Quốc..- Là người của ta.
Nhìn Kim Thạc Trấn mất kiên nhẫn ngắt lời, hắn bật cười rồi lạnh giọng:
- Theo ta biết thì Chung Quốc chưa có người trong lòng, người nói như vậy không phải là hơi hàm hồ rồi chứ.- Hay cho hai chữ hàm hồ, việc của bổn vương không cần ngươi xen vào.
Kim Thạc Trấn trừng mắt sáng quắc trực diện nhìn Kim Nam Tuấn.Đôi tay chắp về đằng sau nghiêng người, Kim Nam Tuấn giễu cợt:
- Sao lại không thể xen vào trong khi Tuấn thừa tướng đã nhờ ta chăm sóc cho Chung Quốc.
Hắn không nói dối, quả thật Tuấn Thành Lương có viết thư muốn hắn chiếu cố cậu. Nhưng không có cũng chẳng sao, nó chỉ là lời viện cớ để hắn quang minh chính đại gặp cậu, bảo vệ cậu. Nhìn thiếu niên áo trắng thuần khiết kia, hắn đã định một đời rằng cậu phải thuộc về Kim Nam Tuấn hắn.Kim Thạc Trấn híp mắt, công khai đối đầu giành người?
- Một tướng quân nhỏ bé như ngươi, có tư cách nói chuyện này với ta.
Trò đánh vào tâm lý cỏn con, làm sao có thể khiến Kim Nam Tuấn lung lay, xét đến cùng hai bên cũng là một chín một mười:
- Vương gia, người quên chuyện lập vương phi vào sáng nay rồi?- Là ngươi dâng tấu?
Không có câu trả lời, đôi mắt người đàn ông hằn lên tia máu giận dữ:
- Nếu ngươi đã nhọc công đẩy thuyền, bổn vương không thể thất lễ.
Kim Thạc Trấn hừ một tiếng rồi nhanh chóng rời đi. Kim Nam Tuấn phía sau trầm mặc toan tính: Lẽ nào nước cờ này hắn đã đi sai.*****
Ngày hôm sau, trong cung nổi một trận sóng gió, còn người gây ra cục diện này lại đang vô tư say giấc. Chung Quốc ngáp ngắn ngáp dài tỉnh dậy, đầu có hơi nhức, đào hoa tiếu kia cũng mạnh quá rồi.
- Thiếu gia.
Vừa mở cửa bước ra ngoài thì A Phúc đã gấp gáp chạy tới, cậu thắc mắc:
- Lại có chuyện gì rồi?- Thiếu..thiếu gia..Kim vương gia và thái tử điện hạ cùng lúc dâng tấu muốn lấy người làm chính phi.
Chiếc quạt chuẩn bị xòe ra liền gập lại, Chung Quốc choáng váng: Loạn, loạn rồi.
![](https://img.wattpad.com/cover/242210777-288-k929171.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allkook] Thư sinh ngạo kiều, lục nhân tranh sủng
FanficPhiêu bạt cả đời người, đánh đổi cả thiên hạ, cùng nhau đi trọn kiếp hồng trần. Author: Mono0903 Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, cường công cường thụ, HE.