Định luật Ohm - Chương 11

3.1K 239 19
                                    


Từ chương này trở đi thì mình sẽ thay đổi cách xưng hô của Tiêu Chiến đối với Vương Nhất Bác là: "Tôi - Em". Vì Tiêu Chiến đã dần dần quan tâm và yêu Vương Nhất Bác
~~~~~~~~~~~~~~~~

Những ngày sau đó, hai người cũng không liên lạc gì với nhau, Vương Nhất Bác hàng ngày đều ở trong phòng học làm số liệu thí nghiệm, sau một thời gian dài, cảm tình của cậu đối với Tiêu Chiến bắt đầu phai nhạt dần, cậu thậm chí có chút tê dại, cảm thấy lúc đó đã phản ứng quá khích rồi.

Cậu không hiểu tại sao bản thân lại nói ra những lời như vậy để kích Tiêu Chiến, mà điều quan trọng là người ta vẫn không có phản ứng gì, từ đầu đến cuối, chỉ có một mình cậu tựa như một kẻ ngốc, hoàn toàn không giống với cậu của trước đây.

Quả nhiên, tốt hơn vẫn là làm một kẻ lãng tử phong lưu.

Đang lúc buồn bực, màn hình điện thoại đột nhiên sáng lên, là tin nhắn của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến: "Tối nay bố mẹ tôi sẽ sang nhà ăn tối, em làm việc xong thì qua đây một chuyến."

Vương Nhất Bác thở dài, buồn bực vò đầu bứt tóc gục mặt xuống bàn ăn.

"Có chuyện gì vậy ?" Quý Tử Nhiên từ trong bếp bưng chén đĩa đi ra, nhìn thấy cậu ủ rũ gục trên bàn ăn, sờ sờ đầu, "Trán cậu có chút nóng."

"Không sao, hình như bị cảm một chút, lát nữa mình đi mua thuốc uống." Vương Nhất Bác đưa tay chống cằm, giọng nói xen lẫn chút âm mũi, "Mấy ngày nay bận quá, đến cơm cũng không có thời gian mà ăn nữa."

"Cậu chú ý một chút a, đừng để quá sức." Thức ăn vẫn chưa được dọn ra, Quý Tử Nhiên ngồi xuống trò chuyện với cậu, "Hôm trước ghi hình chương trình tạp kỹ kia thế nào? Hai người... có tiến triển gì mới không?"

"Không có tiến triển gì a, vốn dĩ cảm giác sắp thành công rồi, không biết vì sao lại chạy mất tiêu rồi, đêm nay phải ăn cơm với ba mẹ anh ta, thật ngượng ngùng chết mất."

"Vậy cậu định làm thế nào ?"

"Mình cũng chưa biết, dù sao cũng không muốn nói chuyện với anh ta nữa, tên kia cứ như hòa thượng vậy, tán tỉnh thế nào cũng không động đậy." Vương Nhất Bác cong môi, thấp giọng nói, "Mình thật nghi ngờ anh ta không biết có phải là có vấn đề về phương diện kia... không nữa."

Quý Tử Nhiên bất lực mỉm cười, nói đùa: "Mình nghĩ sớm muộn gì cậu cũng sẽ lọt hố thôi."

"Làm sao có thể chứ, mình chưa từng bị lật xe bao giờ."

"Đó là bởi vì cậu chưa gặp được người có thể khiến trái tim cậu loạn nhịp." Quý Tử Nhiên dừng lại, giọng điệu trở nên nghiêm túc, "Đối với cậu, anh ta khác với những người mà cậu từng gặp qua."

Vương Nhất Bác trầm mặc một hồi, "Đúng là không giống, nhưng *Thích* khác với *Yêu*, hai điểm này mình vẫn luôn tách biệt rõ ràng."

Bầu không khí đột nhiên trầm xuống, lúc này Cố Tri Dữ đã nấu xong thức ăn, Quý Tử Nhiên liền đổi chủ đề, "Ăn thôi."

Vương Nhất Bác ừ một tiếng, ăn trưa xong liền lái xe trở lại trường đại học B. Vừa đến trường liền cảm thấy chóng mặt hơn, nhiều lần suýt nữa ghi nhầm số liệu, khó khăn lắm mới hoàn thành thí nghiệm.

[ ZSWW / Chiến Bác ] Định Luật Ohm [TRANS]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ