Dayeon (2)

238 24 0
                                    

Dahyun bắt đầu cảm thấy hơi sợ hãi khi những hình ảnh mơ hồ đó cứ lâu lâu đeo bám cô khi ngủ, cô muốn biết câu trả lời nhưng cũng lưỡng lự. Quá khứ là để quên đi, mẹ nói rằng không nên gắng nhớ.

Dahyun tránh mặt Nayeon khi ở trường, cái nụ cười và sự tươi tắn của Nayeon từng là cái chấm sáng khiến cảm xúc của Dahyun vui vẻ thì nay Dahyun lại muốn tránh đi vì càng không muốn những giấc mơ về chị cứ xâm chiếm nữa.

Nhưng có tránh cũng chẳng được, Nayeon biết điều đó lại càng tìm cách gặp Dahyun.

“Nước của em đây”

“Chị…À không…Cô Nayeon” – Dahyun giật mình khi thấy Nayeon đã đợi sẵn ngoài phòng thay đồ khi cô chuẩn bị học thể dục – “Em cảm ơn”

“Có chuyện gì sao?” – Nayeon tiến 1 bước dài chặn hướng đi của Dahyun khi thấy em có ý định tránh mặt cô. Khuôn mặt Nayeon trở nên nghiêm nghị vì thái độ của Dahyun.

“Dạ không, em cần ra sân tập gấp”

Dahyun vẫn cúi gằm, 2 bàn tay nắm lại, không cho bản thân nhìn thấy Nayeon thêm, dứt câu, Dahyun chạy khỏi Nayeon 1 đoạn rồi đột nhiên khựng lại, quay lại cúi gập người chào vội rồi mới chạy đi khuất.

Dahyun đặt tay lên trán, nhìn lên trần nhà. Cách này không ổn, cứ tránh mãi cũng không được. Thà là đối mặt với tất cả chắc có lẽ sẽ tốt hơn, những giấc mơ đó đã không còn bám lấy Dahyun quá nhiều sau 1 thời gian tránh mặt Nayeon nhưng Dahyun vẫn sợ hãi, sợ rằng gặp lại Nayeon thì những giấc mơ làm cô khó ngủ sẽ lại xuất hiện.

“Sẽ không sao đâu mà phải không?...”

Một buổi chiều chủ nhật, Dahyun quyết định sẽ phải làm hết khả năng của mình, cô ngồi trong quán cà phê đó từ sớm, đợi Nayeon tới, trong người cứ bồn chồn, hồi hộp, tay chân không yên, nhịp thở cũng gấp.

Đúng 4h chiều, Nayeon mở cửa quán cà phê rồi đi vào…

Nayeon đặt đồ uống xuống nhưng cả 2 cứ ngồi đó, Dahyun cứ liếc Nayeon rồi lại tập trung nhìn ly nước, cầm lên cầm xuống nhấp môi nhẹ và nói những câu chẳng hề dính dáng đến những điều Dahyun muốn nói.

“Chị uống đi ạ”

“Hôm nay trời có vẻ đẹp thật”

“Xin lỗi chị…Hôm nay em hơi lo lắng trong người nên chắc...”

“Kim Dahyun!”

Nayeon cắt ngang, chồm nhẹ người về phía Dahyun, giữ lại ly nước để em ấy không phải cầm lên xuống nữa. Dahyun nuốt khan, tròn mắt nhìn thẳng vào mắt của Nayeon. Cả 2 cứ giữ nguyên như vậy tầm 3 giây.

“Có chuyện gì vậy?”

Nayeon mở lời làm Dahyun “tỉnh”. Lại nuốt khan 1 lần nữa, Dahyun chớp mắt nhiều lần và liếc qua lại.

“Em muốn...muốn biết rõ hơn...thật rõ về chúng ta của ngày trước”

Dahyun thấy Nayeon im lặng thì bắt đầu kể cho Nayeon về những gì cô mơ phải, mắt Nayeon bắt đầu long lanh nước, cô dần ngồi dựa ra ghế. Kí ức về vụ tai nạn đó giờ đây  trở lại. Tính ra, cô chỉ muốn kể những chuyện vui cho Dahyun từ lúc gặp lại em. Cô không muốn sự xuất hiện của mình làm Dahyun gợi lại mọi thứ. Nếu em ấy nhớ hết mọi thứ, em ấy sẽ chắc chắn dằn vặt bản thân mình mất.

[TWICE SHIPPER] - Tùm lum thuyềnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ