Saida

1.1K 61 0
                                    

Dahyun dán mắt mình vào màn hình điện thoại rồi cười tủm tỉm. Sana ngồi kế bên xem TV không khỏi khó chịu. Cô bất chợt tắt TV.

"Ơ" – Dahyun ngạc nhiên – "Sao chị lại tắt đi...Đang xem mà"

"Ai đang xem?" – Sana hơi hất mặt hỏi

"Chị" – Dahyun vô tư trả lời

"Chị không xem nữa" – Nói rồi Sana đứng dậy đi vào phòng

Mắt Dahyun vẫn tròn ra nhưng sau đó lại thôi, cô tiếp tục ngồi đó. Chính chị rủ cô ra xem chung cho đỡ buồn vậy mà cuối cùng lại tỏ thái độ rồi vào phòng là sao. Thật là khó hiểu mà, nay chị ấy bị gì vậy?

Một lúc sau, chắc tầm 10p Sana lại đi ra. Cô vẫn thấy Dahyun cầm điện thoại chăm chú.

"Yah" – Sana la 1 tiếng

Dahyun giật mình, tròn mắt nhìn – "Ỏ?"

"Em..." – Sana vẫn đứng yên đó mắt hơi khó chịu nhìn Dahyun

"Em? Em sao?" – Dahyun vẫn cảm nhận được cô chị đang có biến nhưng vẫn chưa hiểu tại sao

"Hôm nay..."

"Em hôm nay sao? Chị nói xong im vậy sao em biết?" – Lúc này Dahyun nghiêm túc tắt điện thoại để bên cạnh, ngồi thẳng người lại nghe Sana nói

Sana thấy vậy liền dịu đôi mắt khó chịu của mình lại – "Không có gì"

Dứt câu cô đi vào bếp lấy nước uống

"Sana unnie!!! Chị bị sao vậy??" – Dahyun la lớn

"Không có gì!!" – Sana cũng la đáp lại

Dahyun thở dài 1 cái...Không thể nào mà không có gì được. Cô đứng dậy đi vào bếp, cùng lúc đó Sana đang định đi ra.

"Em tránh ra" – Sana né, Dahyun chặn lại

"Ơ..." – Sana giật mình trước hành động chặn đường của Dahyun

Mắt Sana mở tròn nhìn. Lúc này, Dahyun di chuyển 2 tay vòng qua eo Sana rồi dần kéo lại ôm lấy, đầu hạ nhẹ dựa vào vai chị

"Em mệt quá...Em dựa 1 chút thôi"

Sana còn hơi lưỡng lự lúc đầu nhưng sau khi nghe Dahyun thì thầm vậy thì cũng nhẹ đưa tay ôm rồi vỗ nhẹ từng nhịp lên lưng em

"Nay em làm chị khó chịu sao?"

Dahyun lại thì thầm. Thật ra cô chẳng mệt gì cả. Chẳng qua thấy Sana khó chịu nên cô sử dụng quyến rũ kế để Sana nói chuyện với cô thôi.

Sana như biết mình dính kế liền cựa dần để thoát ra khỏi cái ôm ấm áp kia.

"Em..." – Sana thở dài. Cô không nổi đóa la em được vì tay của em vẫn đang ở eo của cô, còn đôi mắt em thì đang nhìn cô rất chăm chú. Làm sao có thể nổi cơn thịnh nộ trong khoảnh khắc nồng thắm thế này được cơ chứ.

Dahyun thật đúng là biết cách đưa cô chị vào bẫy của mình. Cô biết chắc trong tình thế này thì chị chỉ Sa Hạ rồi Sa Ngã thôi chứ sao tức giận như ban nãy.

"Em sao?"

Ngay sau khi Dahyun nói, mắt của Sana theo quán tính di chuyến xuống nơi vừa chuyển động. Chết rồi...tệ thật. Bị bẫy rồi...nhưng không thoát ra được!!!!!!!

[TWICE SHIPPER] - Tùm lum thuyềnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ