Taehyung thích thú ngồi vắt chéo chân nhìn con vật nhỏ trước mắt mình. Gã có thể thấy rõ được em đang cật lực ra sao để chế ngự được nỗi sợ hãi bên trong và cố gắng thôi run rẩy trước mặt gã. Hai đầu ngón cái của em đang bám chặt lên trang sách đến độ làm vài vết nhăn xuất hiện trên giấy. Vốn dĩ, ngày hôm nay gã không có hứng thú để vờn con mồi nào cả, nhưng Yoongi cứ thế vô tình xuất hiện và trưng ra dáng vẻ khiêu khích gã. Giờ thì gã lại muốn động thủ với em.
"Tôi vẫn chưa biết tên em, chúng ta làm quen lại nhé. Tôi là Kim Taehyung. Còn em?"
Hai vai Yoongi giật bắn lên, em nấc ra một tiếng rõ to. Gã làm em căng thẳng quá rồi.
"Lee-e Songwol."
"Songwol à? Thế cái thẻ tên Min Yoongi này chắc hắn của người khác rồi."
Gã cầm phần dây của bảng tên giơ lên trước mặt của Yoongi. Ảnh thẻ và chữ Min Yoongi to tướng in hằn trên tấm bảng tên. Mặt em tái xanh lại, mím chặt môi, cúi gầm đầu xuống, không nói thêm lời nào. Em cảm thấy hối hận vì đã bỏ nó lại trên quầy thu ngân thay vì đặt lại vào cặp.
"Bình tĩnh đi, hôm nay tôi không có hứng càng quấy em đâu."
Taehyung dùng mu bàn tay vỗ nhẹ lên má Yoongi. Em sợ hãi giật bắn mình, làm rơi cả quyển sách xuống đất. Em nhìn nó nằm chỏng chơ dưới góc phòng bụi bặm nhưng không dám đưa tay xuống nhặt. Ai mà biết được khi em cúi xuống gã sẽ làm gì em. Lần trước gã cũng nói gã không làm trò đồi bại đó, rốt cuộc gã vẫn để cho em một vết nhơ không thể xóa bỏ. Giờ gã bảo không có hứng càng quấy thì em chắc chắn trong đầu gã đã vẽ ra được tất cả những cách gã sẽ cưỡng bức em. Taehyung cố tình đặt một tay lên đùi em rồi cúi khom người xuống, đưa tay nhặt quyển sách. Dù qua lớp vải quần thô kệch nhưng gã vẫn cảm nhận được sự phản ứng chống đối kịch liệt trên từng milimet da thịt của em. Chưa gì em lại kích thích gã thêm.
"Kiêu Hãnh và Định Kiến."
Taehyung cầm quyển sách lên, đọc phần chữ trên bìa rồi chìa quyển sách ra trước mặt Yoongi. Bây giờ em mới nhận ra, trên tay hắn chằng chịt vết sẹo và những vết thương. Thậm chí còn có những vết trầy xước mới, vẫn đang rơm rớm mùi máu. Có lẽ hắn vừa mới rời đi từ một trận ẩu đả khá lớn.
"Có sự bướng bỉnh về tôi đó là tôi không thể nào chịu được cảm giác bị hoảng sợ khi bắt gặp sự sẵn lòng của người khác. Lòng can đảm của tôi luôn được nâng cao khi mọi cố gắng đe dọa tôi."
Yoongi nhận lấy quyển sách bằng một ánh mắt ngạc nhiên. Em nhận ra đó là một câu nói trong cuốn sách. Nom gã không phải dạng người tri thức hay đọc sách nhưng gã lại có thể nói lại đúng phần thoại trong truyện. Trong một lúc, gã thật sự khiến Yoongi bất ngờ.
Thấy mắt em tròn ra ngây ngô, gã bật cười. Nhân cơ hội luồn tay qua hai má Yoongi, kéo gương mặt em gần lại và bắt đầu ngấu nghiến đôi môi kia. Gã phải thừa nhận gã nhớ cái cảm giác này cỡ nào. Không phải vị rượu nồng cũng không phải cái ngọt nhân tạo của son. Chỉ đơn giản là mềm và hương vị nhạt nhoà, như thế cũng đủ dẫn dụ gã mê mẩn đi theo. Lưỡi bắt đầu tiến vào vòm họng và quấn lấy phía đối phương. Sau một khoảng thời gian dài như vậy, kĩ năng hôn của Yoongi chẳng tiến bộ lên được chút nào. Gã đành phải đảm nhận phần còn lại. Gã rời khỏi môi em, em vẫn chưa kịp hoàn hồn và sợ hãi thì gã lại tiến vào lần nữa. Bàn tay Taehyung thô bạo bóp chặt hàm của em, ép em phải hở môi ra để gã tiếp tục. Gã hôn, dùng lưỡi dò la khắp khoang miệng đối phương rồi lại cắn môi dưới của em mà mút mát. Gã coi môi Yoongi như một món bánh pudding mọng nước, cứ thế mà thưởng thức cho thoả mãn. Đến khi vệt hồng phớt nhẹ trên gương mặt của cả hai gã mới chịu buông tha.
BẠN ĐANG ĐỌC
KookTaeGi | Chocolate
FanfictionChocolate tốt cho sức khỏe và giúp người khác vui vẻ hơn. Jeon Jungkook không tốt với Yoongi và luôn khiến em đau buồn. (2)