Chap 11

960 41 0
                                    

-Jiyeon này, cậu biết đường không. Đi lạc là khổ đó, tớ không biết đường đâu...

-Biết, đừng có lo...

Jiyeon với Eunjung nãy giờ đi dạo xung quanh cái nơi cắm trại này. Jiyeon thì cứ đi lon ton đằng trước còn Eunjung chỉ đi theo từ sau. Eunjung cứ nhìn xung quanh, toàn cây cối, cô thấy nơi này có vẻ không quen thuộc cho lắm, hình như sáng giờ chưa đi qua bao giờ. Eunjung sợ nhất là nếu cả hai đi lạc, vì cô không mang theo điện thoại mà cũng chẳng có mang gì theo và cô chắc chắn Jiyeon cũng chẳng mang theo gì vì lúc nãy trước khi đi cô có thấy Jiyeon quăng cái điện thoại vào va li.

Đi đến một tảng đá gần một bờ suối, Jiyeon đứng lại nhìn xung quanh rồi nắm lấy tay Eunjung lại tảng đá to ngồi xuống. Khung cảnh phía trước là một bờ suối cùng vài bụi cây và vài tảng đá nhỏ xung quanh.

-Ngồi đây đi...

Eunjung nhìn ngắm xung quanh thì cũng hiểu, nãy giờ đi vòng vòng chẳng qua là vì Ji muốn tìm một nơi nào đó đẹp để ngồi ngắm cảnh. Jiyeon vốn là người thích những nơi yên tĩnh để cô có thể ngồi ngắm cảnh vật xung quanh. Eunjung nhìn ngắm mọi thứ, tất cả đều rất yên tĩnh, chỉ có tiếng suối đang chảy. Jiyeon cũng nhìn xung quanh một lúc rồi quay sang nhìn Eunjung.

-Nói về cậu đi...

Eunjung hơi ngạc nhiên trước lời đề nghị của Ji. Cũng chẳng biết bắt đầu kể từ đâu với chẳng biết nên kể gì về bản thân của cô, sợ rằng Ji lại không hứng thú với con người của cô. Nhưng Eunjung cũng vụng về kể về bản thân:

-Tớ sống cũng chú vì bố mẹ tớ mất từ lúc tớ còn bé. Tuy chú rất tốt với tớ nhưng tớ muốn sống tự lập, muốn sống ở ký túc xá để tự lo cho bản thân, làm quen với bạn mới, với lại ký túc xá cũng gần trường. Tớ hay bị mọi người hiểu lầm là người đồng tính vì cách ăn mặc của tớ, nhưng tớ không phải, tớ không thích con gái. Tớ thích màu hồng, thích đàn và hát mà có điều có hát tệ quả, tớ nhảy cũng khá, có lần tớ định đi audition để vào CCM mà nghĩ chắc không đủ tiêu chuẩn. Tớ cũng thích nấu ăn. Với lại tớ cực kì thích Rilakkuma...

Eunjung từ từ kể về bản thân của cô. Jiyeon nãy giờ chú ý quan sát Eunjung không chớp mắt. Ji muốn biết thêm về con người này, Eunjung có cái gì đó đặc biệt mà Ji chưa từng nhìn thấy ở một người nào.

-Tiếp đi...

-Tớ... tớ thích cậu. Ý tớ là không phải tớ thích cậu mà là tớ thích cậu, kiểu như thích chơi với cậu ấy. Đừng có hiểu lầm nha. Tớ thấy lúc nào cậu cũng ít nói, thích ở một mình. Tớ thấy như thế chán lắm, ở một mình chả có gì để làm cậu không chán à *Ji lắc đầu*. Vậy... mà nếu lúc nào cậu chán có thể gọi tớ, tớ lúc nào cũng rảnh hết, bắt tớ làm gì cũng được miễn cậu hết chán là được chứ ở cùng phòng mà cậu ít nói chuyện làm tớ không biết cậu nghĩ gì, cũng đáng sợ lắm...

-Cậu thấy tôi đáng sợ?

-Không phải, ý tớ không phải như thế. Mà là cậu cũng phải nói chuyện với tớ chứ, cứ im lặng như vậy người khác nghĩ cậu bị tự kỹ đấy...

-Cậu nghĩ vậy?

-Không... tớ không nghĩ như vậy. Thôi mà cậu kể về cậu đi. Mắc công tớ nói nữa lại làm cậu không vui...

[LONGFIC] Nếu như một ngày nào đó cậu có can đảm - Eunyeon/JijungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ