Chap 43: Quyết Định

782 60 17
                                    

CHAP 43: QUYẾT ĐỊNH

Cô chỉ là một kẻ thất bại, một người cô độc. Một tên hèn nhát cố tỏ ra mạnh mẽ. Một kẽ tội phạm thầm thường. Giò đây nhìn vào gương Jiyeon cũng chỉ là một kẻ thua cuộc, một đứa đơn độc. Một người khờ chỉ biết chịu đựng tổn thương. Một đứa rác rưởi. Nhưng mọi thứ là do cô tự chuốc lấy.

Cuộc tình này sớm đã tan vỡ. Giờ đây chỉ còn một mình cô bước trong đêm. Một mình tìm lại những ký ức ngày xưa ấm êm. Từ lúc nào nước mắt đã ngập tràng bờ mi. Lòng đau xót nghe trái tim khóc trong lặng căm.

Eunjung đã chính thức rời xa cô. Sẽ không bao giờ quay về. Nhưng là vẫn không chịu chấp nhận. Từng giọt nước mắt càng làm vết thương trong lòng thêm đau nhói.

Những ngày bên nhau có biết bao niềm vui. Những ngày tháng ánh mắt mang nụ cười. Đôi khi giận dỗi vu vơ. Nhưng là cũng để yêu nhau nhiều hơn. Cho đến ngày một người rời đi, chợt nhận ra chỉ còn nỗi đau.

Một ngày mới với nắng lên quanh mình. Trong mắt vẫn còn hoang mang, Eunjung thật sự không còn bên cạnh. Giọt nước mắt trôi vào tim theo từng tiếng nấc nghẹn ngào, bàng hoàng khi không còn người yêu thương bên cạnh. Những giây phút ngọt ngào. Những đắm say đã từng trao nhau. Từng mảnh ký ức đẹp đẽ cứ theo gió ùa về.

Jiyeon ngồi ngẩn ngơ giữa nổi đau ngày hôm qua, nhưng cũng không thể mang trái tim người kia quay về.

Xung quanh như vẩn còn nguyên từng hơi ấm đã từng bao phủ thân thể cô. Chợt nhớ Eunjung lạnh lùng xa cô từng lời nói vô cùng xót xa. Đã qua rồi phút giây mặn nồng. Mọi thứ đã thật sự kết thúc. Nước mắt từng giọt đang tuông trào.

Jiyeon kể từ lúc chia tay Eunjung thì bản thân xuống sắc trầm tròng. Ăn uống cũng không muốn. Nói chuyện thì chỉ qua loa. Cô thật sự không có lực sống.

Mẹ cô nhìn thấy con gái mình như thế thì thật sự đau lòng. Trước đây lúc nào cũng thấy Jiyeon rất cứng rắn. Bây giờ nhìn thấy Jiyeon yếu đuối như vậy nhưng bà lại hoàn toàn bất lực. Đã nhiều lần cố gắng nói lời ngon ngọt với Jiyeon, nhưng cũng chẳng giúp ích được gì.

"Jiyeon. Con như vậy thật sự không tốt." Bà lo lắng nói với Jiyeon.

"Không cần quan tâm." Jiyeon lạnh lùng nói. Cô cầm đĩa thức ăn chưa hề đụng đến đi dẹp.

"Ít nhiều cũng phải ăn. Con muốn tự hành hạ bản thân đến bao giờ." Bà tức giận mắng. Nhưng ẩn ý cũng là vô cùng lo lắng.

"Mặc kệ con. Có chết cũng được." Jiyeon thản nhiên đáp lại.

Nhìn thấy Jiyeon càng ngày càng không ra thể loại gì bà Phác hận cô ngốc nghếch. Do nhất thời tức giận bà không kìm chế được đã tát Jiyeon một cái thật mạnh.

*CHÁT*

"Người ta đã không cần con. Vì sao lại tự làm khổ bản thân. Nếu yêu con thì nó đã không nhẫn tâm rời đi như vậy. Mẹ nói đều là đúng, tại sao không chịu nghe." Bà Phác trách móc.

Jiyeon bị tát một cái thật mạnh nhưng cũng không hề cảm giác được gì. Có lẽ không hề đau bởi cô đã quá đau. Mất cả cảm giác đau.

[LONGFIC] Nếu như một ngày nào đó cậu có can đảm - Eunyeon/JijungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ