Chương 35 – Nghe sách
Hứa Bạch trở về tắm rửa xong cũng không ngủ ngay.
Cậu lăn qua lộn lại trên giường hồi tưởng lại chuyện vừa nãy ở vườn hoa, tự hỏi ——— Có phải Phó tiên sinh trêu chọc mình không?
Anh đối với mình như vậy có vẻ hơi đặc biệt, nghĩa là mình có cơ hội phải không?
Nhưng mà Phó tiên sinh là nhân vật “Băng thanh ngọc khiết” cỡ nào cơ chứ.
Anh em hồ lô nằm trên gối đầu mềm mại của Hứa Bạch, bảy đứa hợp thành một vòng quấn quanh đầu cậu, cứ như làm vậy sẽ hấp thụ được nhiều tín hiệu từ Hứa Bạch hơn.
Lát sau, Hứa Bạch lấy di động xem Phó Tây Đường còn online không, vừa mở ra đã thấy Khư Lê đăng một bài mới lên vòng bạn bè.
Cha của anh em hồ lô: Thung lũng Great Rift Đông Phi và núi Kilimanjaro [[ Hình ảnh ]] [[ Hình ảnh ]] [[ Hình ảnh ]]
Hứa Bạch vội vàng click mở ảnh, giật mình bật ngồi dậy.
Cậu ở đây trông coi bọn trẻ, trong khi cha bọn nó đưa vợ đi du lịch châu Phi! Chỉ một thời gian ngắn ngủi như vậy, anh ta đã chạy tới châu Phi! Tham quan cái gì mà Thung lũng Great Rift!
Sao thung lũng còn chưa chôn sống anh ta luôn, Hứa Bạch nhẹ nhàng tình cảm lần nữa kéo đen Khư Lê.
Lại xem tiếp vài ảnh, Khư Lê từ đằng sau vòng ôm eo Hồ Đào xinh đẹp, sau lưng là mây mù lượn lờ bao phủ núi non hùng vĩ trùng trùng, duy mĩ mà lãng mạn.
Hứa Bạch tức giận ngốn một mớ đồ ăn cho tró, nhìn về phía anh em hồ lô không khỏi thêm chút ai oán. Hai ngày nay dường như cậu luôn bị dồn cơm tró, mỗi lần cả tấn, ăn tới nỗi hoài nghi cuộc đời.
Trước kia khi cậu còn chưa thích ai, cũng đâu có cảm thấy bi kịch tới như vậy?
Đêm nay sợ là phải khó ngủ rồi.
Hứa Bạch lại chạy tới cửa sổ, gãi gãi dây thường xuân em, hỏi: “Phó tiên sinh đang làm gì thế?”
Dây thường xuân em đang buồn ngủ lười biếng lết lại, nó vốn muốn tức giận với Hứa Bạch, vì Hứa Bạch dám cướp chén cơm đưa đũa dĩa cho tiên sinh của nó. Nhưng dây thường xuân em là một em trai có tấm lòng lương thiện, nó nhìn hai mắt chân thành của Hứa Bạch, lại mềm lòng, lại đồng ý giúp cậu đi điều tra.
Hứa Bạch chờ rồi chờ, chán chết mà dựa vào cửa đón gió.
Khoảng chừng mười phút sau, dây thường xuân em trở lại, đưa cho cậu một trái cây màu xanh lục, khoa tay múa chân nói ——– tiên sinh cho anh.
Đưa trái cây cho tôi?
Hứa Bạch nghi hoặc hỏi: “Quả gì vậy?”
Dây thường xuân em: Mật quả.
Hứa Bạch: “Mật quả là cái gì? Tôi chưa từng nghe.”
Dây thường xuân em: Tôi cũng chưa nghe, đây là tiên sinh nói, ngài ấy bảo anh ăn.
Hứa Bạch không tiếp tục hỏi nữa, cảm ơn dây thường xuân em, để nó về ngủ.
Chờ khi dây thường xuân em đi rồi, Hứa Bạch đóng cửa sổ, cầm trái cây leo lên giường. Trên trái cây còn đọng nước, rõ ràng vừa mới rửa, cậu “Rạp” cắn một miếng to —– ngọt thanh ngon miệng, hương vị tuyệt vời.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Ảnh đế và Phó tiên sinh của cậu ấy
HumorTác giả: Lộng Thanh Phong Thể loại: Đam mỹ - Hiện đại - Giới giải trí - 1×1 - Linh dị thần quái - HE Nhân vật chính: Hứa Bạch, Phó Tây Đường Phối hợp diễn: Cố Tri Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng bản edit: Hoàn Editor: RED Nguồn convert: Hạ Nguy...