Chương 28

351 23 6
                                    

Hai bên thương lượng với nhau rõ ràng, cũng chấp thuận kiến nghị của nhau. Nhưng mà trong lòng hai bên vẫn còn rất kiêng dè nhau.

Hoắc Vũ Hạo trải tấm nệm ra cho thật bằng phẳng, cũng đồng thời chắn hai bên góc nệm. Cố Niệm dễ thương là thật đó nhưng cái tướng ngủ của y xấu đến không biết đường mà chê. Không thượng cẳng tay cũng hạ cẳng chân, mà không cạp thì cũng ôm cứng người khác. Suốt cả đoạn đường tìm kiếm hồn hoàn, hắn đã được trải nghiệm không ít cái gọi là giật mình lúc nửa đêm. Thậm chí, tối đặt y ngủ bên cạnh mà sáng bảnh mắt ra thì y đã nằm cách xa hắn tận mười mét.

Xấu! Quá xấu!!

Nhưng cái gương mặt mơ màng khi tỉnh dậy của y cũng rất dễ thương.

"Hạo Hạo, ngươi làm gì mà tự dưng cười một mình vậy?"

"Hả!? Ta!? Có sao!! Ta đâu có!"

Cố Niệm nghiêng đầu không hiểu. Còn tính hỏi thêm thì Hoắc Vũ Hạo đã chặn y trước.

"Tiểu Niệm, ngươi lại đây xem như thế này đã được chưa?"

Y tiến đến chỗ nằm đã được trải sẵn xuống. Rất êm và rất tuyệt. Y có thể nằm lăn lộn thỏa thích cả đêm luôn.

"Hạo Hạo này, có ổn không nếu chúng ta đi cùng nhóm người kia vào rừng Tinh Đấu?"

"Không cần lo lắng. Có thể thấy bọn họ đang muốn tìm hồn hoàn cho hai vị cô nương ở giữa đó."

"Vậy à?"

Y nằm xuống, nhìn Hoắc Vũ Hạo vẫn đang loay hoay làm gì đó. Đột nhiên, một thứ mùi tanh tanh, hương vị của sắt dâng trào lên. Y xoay người, đưa lưng về phía hắn. Tay đưa lên bịt miệng ngăn chặn thứ màu đỏ muốn trào ra khỏi miệng. Một giọt màu đỏ tràn qua kẽ tay, rồi chảy trên mặt và rơi xuống. Y cố gắng nuốt ngược thứ kia vào trong. Cũng cố gắng không để cho nó trào lên nữa.

"Tiểu Niệm, ngươi ngủ rồi hả?"

Không thể trả lời, nếu không thứ kia sẽ ra mất. Im lặng đi Cố Niệm! Im lặng đi.

"Ngủ thật rồi sao? Ta....còn có nhiều thứ muốn nói với ngươi lắm cơ!"

Hắn nhìn bóng lưng của y, vươn tay ra muốn chạm vào nhưng rồi rút lại vì sợ làm phiền y ngủ. Hắn nằm xuống, quay mặt về hướng lưng y, rồi nhắm mắt.

Xin lỗi Hạo Hạo. Thật xin lỗi, thời gian của ta......hình như không còn nữa.

[Kẻ dối trá sẽ bị trừng phạt!!]

Hôm sau, tất cả mọi người cùng nhau tiến vào khu hỗn hợp của rừng Tinh Đấu. Nếu như không có Hồn thánh Mạc Vân Phi ở đó thì cả đám Sử Lai Khắc chả ai dám đi vào.

Vừa vào đến nơi, cả năm người đều phải tham gia chiến đấu. Hồn thú ở đây không chỉ mạnh, tụ tập theo bầy đàn mà còn vô cùng xảo quyệt. Đoàn người không biết có bao nhiêu lần xém rơi vào bẫy của chúng. Nhưng mà vẫn còn an toàn để đi tiếp. Nhưng đi mãi thì sẽ rất hao tổn sức lực và hồn lực nên cả nhóm người ngồi lại nghỉ ngơi một chút rồi mới tiếp tục khởi hành. Cố Niệm đang uống một miếng nước lấy sức thì đột nhiên bị đập vai một cái. Quay sang nhìn thì thấy Hoắc Vũ Hạo đang nhìn y, sau đó nắm tay chạy về phía khác. Trước khi đi cũng không quên nói lại một tiếng với những người kia.

[ĐN Tuyệt Thế Đường Môn] Hồi Ức Bỉ NgạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ